Ailin Myrrh vừa thuật lại lời của Rael Deveraux, vừa lén nhìn biểu cảm của Thánh Nữ. Ngài ấy không tỏ vẻ gì cả. Đúng ra thì, từ khi ngài Isolde dược chọn trở thành Thánh Nữ đời tiếp theo, trên gương mặt của ngài chỉ còn treo một nụ cười.
Ailin thầm nghĩ, không biết từ khi nào, ngài ấy đã cất đi mọi vụng dại ngây thơ, những suy nghĩ về công bằng và công chính, chỉ còn lại một Isolde Vandelmir của hiện tại: mạnh mẽ và khó bị nhìn thấu.
Ngài nở nụ cười, nghiêng đầu về phía Ailin.
“Người bạn này của ta đúng là chẳng thay đổi gì nhiều.” - Ngài nói. - “Được rồi, dù sao ta cũng không muốn gây khó dễ với Hội Mạo Hiểm. Nhờ em gửi thư mời chi nhánh trưởng - quý ngài John Jeffeson - tới dùng bữa trà chiều nhé. À, dùng danh nghĩa của em để mời, nếu em không phiền.”
“Dạ không. Được thay mặt ngài là niềm vinh hạnh của em.” - Ailin nói rồi lui ra.
Thánh Nữ thở dài, ngẩng đầu nhìn trăng ngoài cửa sổ. Chỉ có lúc này đây, nàng mới thể hiện sự mệt mỏi. Quá nhiều thứ cần giải quyết từ khi nắm quyền, quá nhiều vở kịch cần nàng đeo mặt nạ lên sân khấu, và cũng quá nhiều bí mật.
Lúc này, một bóng người đột ngột xuất hiện trước mặt Lela. Lela ngồi xuống. Mái tóc vàng kim được buộc thành đuôi ngựa đung đưa trước ánh nến, cô ấy có đôi mắt màu lam đậm rất đẹp, và nốt ruồi bên khoé miệng khiến sự lạnh lùng trong mắt cô yếu đi.
Thánh Nữ đứng lên, tự rót cho người bạn mới tới một ly trà.
*
Chiều ngày hôm sau, tại văn phòng của Ailin Myrrh.
Trên chiếc ghế sô pha được đan bằng mây, John Jeffeson hết nhìn sang trái lại nhìn sang phải, hết rung đùi lại chạm vào tách trà. Tầm năm phút một lần, ông sẽ ngẩng đầu nhìn về phía cửa ra vào, nhìn trân trối hẳn một phút rồi mới cúi gằm xuống.
Ailin nghĩ, làm gì mà căng thẳng như vậy chứ.
Thật sự khó nhìn ra, người đàn ông râu quai nón, mái tóc màu hạt dẻ và đeo một cặp kính dày cộm này lại chính là chi nhánh trưởng của Hội Mạo Hiểm tại Eldoria. Cô đã nghĩ hắn chính là kẻ đứng sau việc đào địa đạo trốn thoát khẩn cấp. Nhưng nhìn hắn run rẩy như vậy, cô lại cảm thấy có phải mình đã quá đa nghi hay không? Nhỡ đâu đường hầm đó đã có từ trước?
Cô nhớ rõ, chi nhánh Hội Mạo Hiểm được xây dựng trên nền nhà của một quý tộc Dark Elf, từng phản bội vương quốc và đầu quân cho hắc ám. Nếu thế, sự tồn tại của đường hầm đó là hiển nhiên rồi.
Nhưng việc họ không lấp kín đường hầm khi phát hiện nó, lại càng không báo cáo thì sao chứ?
Đúng như Thánh Nữ đã nói, những tên mạo hiểm giả thực chất chỉ là đám chuột không công việc đàng hoàng, chui nhủi ở khắp nơi và cắn xé mọi thứ chúng tìm được.
Ailin hừ một tiếng rõ to, khiến John vốn đã tỏ ra căng thẳng lại càng phản ứng căng thẳng hơn.
Tên nhát cáy. Cô nghĩ.
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, bước vào đầu tiên là Thánh Nữ của cô, tiếp theo sau đó là ngài Rael Deveraux và cuối cùng là Thorn Hawthorne - cận vệ trung thành nhất của Nữ Hoàng.
“Nữ Hoàng không yên tâm nên yêu cầu ta tới đây, ta sẽ chỉ đóng vai trò quan sát và báo cáo lại với ngài về tình trạng hiện nay của ngài Rael Deveraux mà thôi.” - Ngài cận vệ chủ động giải thích, sau đó nhanh chóng chạy đến ngồi cạnh Rael.
Đối diện, John từ khi ngài Rael bước vào thì không hề rời mắt một chút nào. Khi ngài Rael ngồi xuống ghế, John không chờ nổi, run giọng hỏi:
“Không.. không biết ngài.. ngài có khoẻ.. khoẻ không?”
Rael cười phá lên, anh vươn người, định vỗ vai John, nhưng đột nhiên, tay anh dừng lại giữa không trung, không thể tiến xa hơn.
“Xin chỉ nói chuyện thôi, Rael.” - Thánh Nữ cười.
Rael chậc lưỡi, ngồi phịch trở lại ghế. John cũng điều chỉnh lại tư thế ngồi, nuốt nhẹ một ngụm nước bọt.
“Xin.. xin ngài cứ hỏi.”
“Gần đây có người thuộc Hội liên lạc với anh không?”
“Ừm, không ạ. Ngài cũng biết chúng.. chúng ta đang bị bao vây. Ai mà liên lạc được chứ?”
“Bằng đường hầm, hay một công cụ ma thuật nào đó thì sao?” - Ailin chen vào.
“Cái này… hôm lục soát ngài cũng kiểm tra và xác nhận chúng tôi chỉ có một đường hầm, các ngài cũng đã phá huỷ nó, sau đó các ngài còn dựng kết giới, chỉ cần giao động ma thuật nhỏ cũng có thể bị phát hiện. Làm.. làm sao chúng tôi qua mắt được mọi người?”
“Chà…” - Rael ngước nhìn Thánh Nữ, nở một nụ cười hài hước. - “Vậy ra đây là ‘hợp tác trong sự tôn trọng cao nhất’ mà ngài nói sao?”
“Rael, ta nghĩ ta cần phải nhắc cho cậu nhớ rằng, nếu không phải bên cậu duy trì đường hầm đó mà không báo cáo, ta đã chẳng phải áp dụng việc theo dõi này.”
“Chậc. Được rồi. Cô cũng thấy rồi đó, John nói không có ai liên lạc với cậu ta cả. Thế là đã đủ chứng minh việc Jasmine mất tích không liên quan đến chúng tôi chưa?”
“Jas.. Jasmine là ai ạ?” - John hỏi.
“Một thành viên chưa vào biên chế của chúng ta, đột nhiên xâm nhập vào thành rồi mất tích. Bực thật. Đến khi nào cậu ta mới có thể trưởng thành lên tí cho người ta nhờ nhỉ?”
”Vậy.. vậy tôi có được gửi thư về tổng bộ, hỏi xem tại sao cô ấy lại chạy tới đây không ạ?”
“Rất tiếc là không.” - Ailin nói.
“Vậy gửi thư riêng cho Sylvia?” - Rael xin xỏ. - “Cũng mấy ngày rồi tôi chưa về, không có thông tin, tôi sợ cô ấy lo lắng. Cậu cũng biết ấy, Sylvia nhìn thì mạnh mẽ nhưng…”
“Tôi biết.” - Isolde thở dài. - “Nên ngay hôm bắt cậu, tôi đã để hộ pháp của mình gửi thư cho chị ấy, nói rằng tôi và cậu đang phải điều tra một vụ rất quan trọng nên xin phép chị được giữ cậu lại.”
Cô quay sang, cười thật tươi.
“Đừng lo, sau vụ này, tôi sẽ đến tận nơi xin lỗi chị ấy vì đã nói dối.”
Rael thở dài.
“Nếu cậu đã chuẩn bị đến mức đó thì tôi cũng không còn gì để nói. Vậy cậu có yêu cầu gì cho John không? Nếu không thì chúng ta kết thúc buổi gặp này ở dây được rồi.”
“Tôi cứ nghĩ câu này phải do bên tôi nói ra mới đúng chứ nhỉ?” - Isolde cười khúc khích. - “Được rồi, tôi cũng chẳng có yêu cầu gì ngoài việc giữ bí mật, điều đơn giản này ngài John làm được, đúng không?”
”Vâng. Vậy tôi xin phép.”
John định đứng lên, chưa kịp rời đi thì đột nhiên, Rael đá mạnh khiến bàn trà dịch hẳn một bước. John ngồi phịch xuống ghế, nhìn sếp của mình đứng bật dậy, nhảy khỏi vị trí, có vẻ để tránh người ngồi cạnh càng xa càng tốt.
“M**, ông định làm gì đấy Thorn?”
“… Tôi đâu có làm gì.” - Đột nhiên, Thorn hào hứng lên. - “Đúng rồi, Nữ Hoàng còn muốn chắc chắn rằng điều kiện sống của ngài Rael đã đáp ứng đủ điều kiện tiếp khách quan trọng của đất nước chưa, nên ta yêu cầu được xem xét chỗ ở hiện tại của cậu ấy.”
Thánh Nữ bước lên, che trước mặt Rael.
“Tôi rất lấy làm tiếc vì phải từ chối yêu cầu này của ngài cận vệ. Nhưng ngài đừng lo, tôi sẽ báo cáo toàn bộ với Nữ Hoàng cùng lời giải thích của mình.”
Thorn Hawthorne nghe tới đó, rụt người lại.
“À, không cần đâu. Đúng rồi, tôi giờ mới nhớ ra mình còn nhiệm vụ chưa hoàn thành. Thế nhé.”
Rồi anh ta lao ra khỏi phòng, nhanh như một cơn gió. Không hổ là cận vệ trưởng.
“Cảm ơn Isolde.” - Rael vuốt mồ hôi, ngồi xuống, uống cạn tách trà trước mặt, vẫy tay chào John lúc này đã đi ra ngưỡng cửa.
“Không có gì”
“Sao cậu đuổi được tên đó đi vậy? Có cần tôi giúp đỡ viết thư đảm bảo với Nữ Hoàng không?”
“Không cần, cậu nghĩ tên đó thực sự đến đây vì lệnh của Nữ Hoàng à. Nhìn cách hắn phản ứng, tôi đoán chín phần mười hành động hôm nay của tên này là tự phát chứ không có chỉ thị gì đâu.”
“Vậy nếu cần giúp đỡ viết thư đảm bảo, cậu cứ nói.”
“Thế thì tôi sẽ không khách khí đâu.”
*
Thorne Hawthorne vừa rời khỏi Thánh Đường vài bước là đã nhận ra mình có một người bạn theo sau. Mười phần là bé Ailin Myrrh rồi, cái cách theo dõi ngây ngô này chỉ có bé chứ không ai. Y cũng đoán chắc, bé tự ý theo dõi y chứ không phải lệnh của Thánh Nữ.
Thật là, không đủ thông minh nhưng vẫn thích tự ra quyết định là một sai lầm tối kỵ đối với cấp dưới đấy. Tại sao những người thông minh như Thánh Nữ hay như hai vợ chồng nhà Deveraux đều thích giữ vài người như vậy ở bên nhỉ?
Thánh Nữ thì cưng Ailin. Còn đôi vợ chồng kia, y phì cười, hẳn cũng đau đầu không kém với cô bé tên Jasmine kia.
Làm hắn cũng tò mò không biết cô bé là người ra sao. Hôm nào phải tìm cơ hội dò hỏi mới được.
----------------
Lời tác giả:
Chương 11 mình nghĩ sẽ không kịp xong để đăng vào cuối tuần sau vì lý do sức khỏe.
Thorn Hawthorne thật ra từng rất thích Rael Deveraux và theo đuổi anh ta, nhưng khi Rael lấy vợ, anh ta chúc phúc và không dây dưa nữa. Hành vi hôm nay là có kế hoạch cả (spoil).
Jasmine tiếp tục offline. Dự tính của tác giả là off đến giữa arc, nhưng vì beta đã đấu tranh cho quyền được lên sóng của con bé, Jasmine sẽ quay lại sớm, cùng với Lorent, Sebastian và vài nhân vật mới nữa.
Bù lại arc này sẽ dài hơn dự kiến của tui về một arc mở đầu. Thế nên xong arc này tui sẽ viết một vài chuyện ngắn ngắn về thế giới bên ngoài Patrium. Sau này nếu Hành trình thứ hai của Kẻ Khờ có cơ hội xuất bản thì những chuyện ngắn này sẽ chui lên đầu arc hiện tại.
----------------
Nếu bạn thích truyện mình viết và muốn donate cho mình, thì mình có hai cách dưới đây:
Momo: https://me.momo.vn/Ikariel260125
Chuyển khoản:
Ngân hàng Tien Phong bank (TPbank)
Số tài khoản: 17040905888
Tên tài khoan: PHUNG THI BAO PHUONG
Cảm ơn bạn đã chọn đồng hành cùng "Hành trình thứ hai của Kẻ Khờ".
ns216.73.216.25da2