Sau khi mẹ mất, người bố mất tăm mất tích không còn cách nào khác để liên lạc. Dường như ngôi nhà đó vắng bóng tình thương cha mẹ, Ryokoto đã trở thành trẻ mồ côi ở tuổi 13, ở cái tuổi nổi loạn đáng lẽ ra cần sự bảo hộ, dạy dỗ tận tình từ cha mẹ. Và rồi đâu rồi cũng đến, một cuộc điện thoại từ điện thoại bàn kêu lên, cô bé gạt đi nước mắt và sự ủ rũ để nghe cuộc gọi: "Alo, cho hỏi ai vậy?"
10Please respect copyright.PENANABMimiLNqaM
"Cháu là Ryokoto phải không?" Đầu dây bên kia hỏi
10Please respect copyright.PENANAymo5VfrpP3
"Vâng! Cô là ai ạ?"
10Please respect copyright.PENANAWGLW4nANzX
"Còn nhớ cô không? Chúng ta đã từng gặp nhau với mẹ con tại bệnh viện đó, cô là người mặc đồ vu nữ"
10Please respect copyright.PENANAx4gQaz55if
Cô bé hơi choáng ngợp và dễ nhạy cảm với những thông tin có liên quan đến mẹ đẻ, tuy nhiên cô bé đã lấy lại tinh thần và hỏi: "Cô là... Chiharu ạ?”
10Please respect copyright.PENANAQOT9ojbb4s
Đầu dây bên kia yên lặng một hồi, rồi vu nữ đó cất tiếng: “Quả nhiên đúng như lời mẹ con kể, con có trí nhớ tốt thật đáy Ryo-chan! Đã hơn 3 tháng rồi chúng ta còn chưa gặp nhau”
10Please respect copyright.PENANAug7hFCMJPF
“Cảm ơn cô đã luôn quan tâm đến mẹ cháu! Cô đã mất công gọi cho cháu như này, chắc có vấn đề gì liên quan đến cha mẹ cháu ạ?”
10Please respect copyright.PENANAbqQW7EDGOI
“Ừm~ Thật ra thì cũng có chuyện liên quan đến bố mẹ con trước khi mẹ con qua đời”
10Please respect copyright.PENANAuUwbLcvmaT
“Cô nói sao ạ???” Ryokoto dường như mất bình tĩnh khi nghe thông tin từ người phụ nữ kia
10Please respect copyright.PENANAvpKQvmp3XL
“Có hơi đường đột vì cô cũng đã suy nghĩ rất lâu rồi nhưng chưa chọn được thời điểm thích hợp để gặp con. Hôm nay con có đi học không?”
10Please respect copyright.PENANA9sXfRZ5YNG
Ryokoto đắn đo một hồi mới trả lời: “Cháu… không còn đi học nữa”
10Please respect copyright.PENANAqxbtTyjWUQ
“Cô hiểu rồi, cô biết nguồn động lực đi học của con không chỉ dừng ở việc học tập tốt và kết bạn. Mà con còn vì bố mẹ nữa, phải không?” Dường như cô vu nữ đó đã nói trúng tim đen, Ryokoto không biết nói gì chỉ có thể giữ yên lặng lau đi nước mắt mà không cố khóc thành tiếng khi đang nghe điện thoại
10Please respect copyright.PENANAH0lsdAax82
“Vậy cô sẽ gửi địa chỉ quán café, chúng ta gặp nhau nhé”
10Please respect copyright.PENANAtUy57AFUpN
“Ngay bây giờ ạ?” Có hơi chút bất ngờ, Ryokoto hơi bồn chồn
10Please respect copyright.PENANAZCum7IU1eW
“Con đang bận việc gì à? Cô vu nữ thắc mắc
10Please respect copyright.PENANA7AXrNdKQGy
“Dạ không! Cháu hoàn toàn rảnh rỗi ạ!”
10Please respect copyright.PENANAw5jV3Zud9q
“Vậy thì đọc số điện thoại cá nhân của con cho cô nhé! Cô sẽ gửi địa chi! Cứ từ từ thong thả mà đi nhé, không cần vội vàng!” Giọng cô ấy nói như thể rất mong muốn được gặp Ryokoto bất kỳ lúc nào, nhưng chỉ ngày hôm nay
10Please respect copyright.PENANAorsnk8L3Aa
Sau khi kết thúc cuộc gọi, theo như lời hẹn của Chiharu-san thì khoảng 12 giờ trưa. Hai người họ đã gặp nhau tại quán café, sự nổi bật của Chiharu-san chính là cô ấy mặc nguyên bộ vu nữ để ngồi quán café dường như có thể khiến Ryokoto nhận ra rằng cô ấy đã đến trước vài tiếng để chờ đợi Ryokoto, thậm chí cô ấy đã gọi 2 phần đồ uống và đã uống hết. Tạo một chút bất ngờ mà không để Chiharu-san không biết Ryokoto đã ở đây, sau khi Ryokoto chọn đồ uống xong, cô bé tiến đến bàn Chiharu-san đang ngồi và ngồi xuống
10Please respect copyright.PENANAUatUSyVXXK
“Chiharu-san thật sự biết gây ấn tượng với người khác thật đấy ạ!” Ryokoto cảm thán
10Please respect copyright.PENANAvxWayTG90X
“Uầy! Con đến từ lúc nào mà cô không biết vậy?” Chiharu bất ngờ, biểu cảm cô ấy như bị tập kích vậy
10Please respect copyright.PENANAepS66qPEfN
“Con gọi đồ uống gì chưa? Ăn uống gì nhé con?”
10Please respect copyright.PENANAGZkk9oUnMY
“Dạ thôi cháu ổn ạ! Cháu mới gọi đồ thôi”
10Please respect copyright.PENANA6JV9h1jrkB
Để rồi bọn họ rơi vào tình huống đôi bên im lặng, không nói gì. Thưởng thức hương thơm trong tiệm café và nhạc jazz dịu nhẹ, khiến tâm hồn có đôi chút thư giãn và thả lỏng hơn. Và rồi nhân viên tiệm mang đên đồ uống của Ryokoto – Trà sữa chân trâu đường đen vị socola, vốn dĩ cô bé là người không kén ăn bất kỳ món gì, chỉ là cô bé hơi thiếu quyết đoán đến mức mất khá nhiều thời gian trong việc lựa chọn đồ uống mà cô bé thích trong menu
10Please respect copyright.PENANAgE4uA1O7Z7
“Con thích đồ ngọt à?”
10Please respect copyright.PENANAJB0HljydqY
“Dạ… cũng một chút ạ! Rằng là món đồ uống này thịnh hành ở độ tuổi bọn cháu có thời gian sẽ thưởng thức ạ” Ryokoto trả lời lí nhí có chút cảnh giác về câu hỏi sở thích cá nhân, mắt nhìn chằm chằm lớp kem sánh nhẹ trên mặt ly.
10Please respect copyright.PENANA89tMJ1XpLm
Chiharu-san gật đầu, không hỏi thêm gì. Bà lặng lẽ khuấy tách trà của mình, để mặc cho nhạc jazz và mùi bánh nướng lấn át khoảng lặng đang trôi giữa họ.
10Please respect copyright.PENANAeIDchtcHmE
"Cô ơi! Về việc vì sao cô muốn gặp cháu ạ?" Ryokoto đặt câu hỏi, phá vỡ bầu không khí yên lặng này
10Please respect copyright.PENANAaITJRBDTDQ
" Ryo-chan! Mẹ con có để lại thứ gì cho con trước khi qua đời không?"
10Please respect copyright.PENANAAbxOXMjrJF
"Dạ không có, sao cô lại hỏi vậy ạ?"
10Please respect copyright.PENANA1zlHMnZHVb
Chiharu rút từ trong túi xách: quyển sổ và lá thư: "Đây là di chúc từ mẹ con, đã âm thầm viết từ rất lâu, nhưng mẹ con đã gửi gắm di chúc cho cô đề phòng tình huống xấu xảy ra"
10Please respect copyright.PENANAKFf7kGL6fw
Ryokoto run rẩy như muốn khóc nấc, nhưng cô bé cố gắng kìm nén lại vì đây là nơi công cộng
10Please respect copyright.PENANADGRD7i00Z0
"Cô nghĩ định chờ đến khi con sẵn sàng, có vẻ như con bình tĩnh hơn cô suy nghĩ... có lẽ đã đến lúc rồi nhỉ?"
10Please respect copyright.PENANASwkRcCC6kq
"Chờ một chút ạ!" Ryokoto ngắt lời "Cháu..."
10Please respect copyright.PENANAbjcwRB5J0h
"Con lo lắng điều gì à? Hay cô đọc cho con nhé!"
10Please respect copyright.PENANAmwlnrgb0gm
"Dạ vâng! Nhưng trước khi cô đọc... làm ơn hãy nói cho cháu biết mối quan hệ của cô với mẹ cháu, làm thế nào mà mẹ cháu lại đặt niềm tin vào cô mà không phải bố cháu mới là người phải cầm di chúc của mẹ?"
10Please respect copyright.PENANA0aDihCPoQ1
Chiharu hơi sững người trước câu hỏi của Ryokoto, cô dường như hiểu vì sao người bạn thân đã mất của cô lại có thể đặt niềm tin trọn vẹn vào cô gái nhỏ này
10Please respect copyright.PENANA0aFAXEafc5
"Thật ra cô và mẹ con là bạn thân... từ hồi là học sinh tiểu học" Chiharu cho cô bé xem ảnh trên điện thoại, tấm ảnh đen trắng minh chứng cho viêc tấm ảnh quá cổ khó mà lưu trữ bằng ảnh giấy được
10Please respect copyright.PENANArLs9bxIz4D
"Vậy là... mẹ cháu đã quyết định tin tưởng cô, hơn cả bố cháu?"
10Please respect copyright.PENANATgdwHUtiYX
Chiharu gật đầu, đôi mắt đầy sự chân thành và tiếc nuối.
10Please respect copyright.PENANAlIPogTjFDa
"Không phải vì cô hơn bố con, mà bởi vì cô đã ở bên mẹ con ấy đúng thời điểm. Đôi khi, không phải người có mối quan hệ huyết thống sẽ là người mà ta có thể gửi gắm tất cả. Mẹ con đã có niềm tin vào cô, bởi cô hiểu được những điều bà ấy đã trải qua, và cô biết rằng nếu có một ngày bà ấy không còn nữa, cô sẽ là người có thể thay bà ấy bảo vệ con, và có khi việc bố con mất tích cũng là có lý do của ông ấy mà có lẽ chưa đến lúc con cầu hiểu thế giới của người lớn"
10Please respect copyright.PENANA82RBQdvKeW
Ryokoto nghẹn ngào, dùng chiếc thìa nghịch đá trong cốc trà sữa
10Please respect copyright.PENANA2VnKVjo1BV
"Vậy cô bắt đầu đọc nhé, về nội dung di chúc của mẹ con"
10Please respect copyright.PENANA9wwG7ILzIL
Cô bé không nói gì thêm, chỉ gật đầu
10Please respect copyright.PENANAqRnRdyR8kY
Di chúc: Thật ra tôi không biết nên bắt đầu viết di chúc như nào và từ đâu, liệu có nên viết 1 bản bằng tiếng việt không? Mà thôi viết ngắn gọn dễ hiểu như viết thư là được nhỉ (haha). Như phần vỏ thư đã viết, di chúc này chỉ Amagami Chiharu được quyền biết nội dung và lưu giữ. Nếu có ai vô tình đọc được ngoài người bạn thân của tôi hay gia đình tôi, làm ơn hãy tiêu hủy toàn bộ coi như di chúc này chưa bao giờ được viết! Chiharu-chan này! Tớ sẽ nhớ cậu lắm nhưng mà tớ đã chết rồi, cậu đừng vì thế mà quá đau khổ nhé, bệnh tật tớ là vậy mà đâu có thuốc chữa. Về việc Yu-chan sẽ chạy trốn.. à không, mất tích sẽ hợp lý hơn. Là điều sẽ xảy ra việc nuôi nấng Ryo-chan có vất cả đối với anh ấy. Nhưng tớ chắc chắn anh ấy sẽ trở lại, chỉ là vấn đề thời gian, tớ hi vọng vậy. Còn về Ryo-chan - Đứa con gái bé bỏng của tớ, hãy nói với con bé rằng bố mẹ yêu con nhiều lắm, cho dù gia đình chúng ta có bị chia cắt. Thì chúng ta vẫn ở mãi trong trái tim con, còn về cuốn sổ nhỏ của mẹ, Chiharu-chan sẽ giải thích cho con nhé! Bởi vì cô ấy là bạn thân của mẹ. Đừng lo! Mẹ rất tin tưởng cô ấy! Nếu con đang đọc những dòng này, có thể mẹ không còn bên con nữa. Nhưng mẹ tin con mạnh mẽ lắm – mạnh mẽ hơn cả mẹ nghĩ. Hãy tiếp tục sống vì bản thân của con nhé, mẹ luôn ủng hộ con, hồi tưởng một chút đôi khi giúp con mạnh mẽ hơn, nhưng đừng để nó giữ con lại…, nhưng xin con, đừng có mắc kẹt ở quá khứ. Bởi vì mẹ biết cảm xúc con dễ dàng bị mắc kẹt của chuyện quá khứ. I LOVE YOU 3000 <3. Về sổ đỏ ngôi nhà của tớ và Yu-chan. Chiharu-chan! Cậu có quyền giữ nó hoặc bán ngôi nhà nhé, bởi vì sổ đỏ ngôi nhà đứng tên tớ. Làm ơn hãy nuôi dưỡng Ryo-chan thay tớ! Tớ bất lực quá! Vì bệnh tật mà không thể đồng hành với con bé đến ngày tháng trưởng thành! Làm mọi cách nhận nuôi Ryo-chan nhé! Con bé còn quá non trẻ để mà hiểu hết mọi chuyện. Người viết di chúc: Shinonome
10Please respect copyright.PENANA9t1FuKqbgs
Chiharu đã đọc hết di chúc cho Ryokoto lắng nghe, bầu không khí yên lặng lại bao trùm lấy không gian, tiệm café vẫn tiếp tục chạy nhạc jazz, Ryokoto cúi gằm mặt xuống khiến Chiharu đôi phần lo lắng cho cảm xúc của cô bé, cô bé còn quá nhỏ để hiểu hết mọi chuyện. Chiharu thầm nghĩ có lẽ… như này là quá sức đối với con bé rồi!
10Please respect copyright.PENANA5YbajRyDzb
Và rồi điều gì đến cũng sẽ đến, Ryokoto bất ngờ cúi gập người xuống bàn, mạnh đến mức Chiharu nghe thấy tiếng "cộc" khô khốc va chạm giữa trán và mặt bàn gỗ, vô tình gây sự chú ý đến những người ngồi xung quanh và nhân viên quán, và rồi mọi người trong tiệm bỏ qua trong thời gian ngắn ngủi. Thật ra mà nói, những tình huống như này thật khó mà kìm nén cảm xúc bản thân đến vậy, Ryokoto đã gục xuống bàn khóc, hai cẳng tay ôm lấy khuôn mặt đầy xúc động của cô bé. Có lẽ Chiharu mới là người duy nhất có thể nghe thấy tiếng khóc nấc của cô bé ở khoảng cách đôi diện như này. Mất tầm đôi phút, cô bé mới bình tĩnh lại, lau nước mắt đi và tiếp tục cuộc trò chuyện
10Please respect copyright.PENANAfo15jazX10
"Cảm ơn cô, đã luôn quan tâm đến cháu và me cháu. Nhưng về vấn đề nhận nuôi cháu..., cháu cần thời gian suy nghĩ và cân nhắc, rất nhiều ạ!"
10Please respect copyright.PENANABfSnnHK1sW
"Quyền quyết định là ở cô và mẹ con, vì bọn cô đã quyết định nhận con về nhà mới bất kể có chuyện gì xảy ra, tuy nhiên đây không phải là ép buộc mà là sự thông báo. Mong con sẽ hiểu"
10Please respect copyright.PENANAtFdGtx2koN
Lời nói của Chiharu làm cô bé hơi chảo đảo và chưa thật sự tin tưởng, vì cô bé đã nói dối. Rằng người ngồi đối diện không phải Amagami Chiharu đã một lần gặp mặt cách đây vài năm, chứ không phải vài tháng như người này nói qua cuộc gọi mấy tiếng trước. Ryokoto là lén lút quay video mặt người này bằng camera hành trình mini, đề phòng người này có ý dịnh gì với cô. Dẫn lối cho Ryokoto đặt rất nhiều câu hỏi trong đầu: Rốt cuộc người này là ai? Tại sao lại mạo danh Amagami Chiharu để gặp mình? Tại sao lại biết mói quan hệ thân thiết giữa mẹ và Chiharu-san trong quá khứ? Mục đích của người này là gì?
10Please respect copyright.PENANAO6xnE1N3TX
"Và đây, là cuốn sổ mẹ con để lại cho con. Trông nó cũ vậy thôi, nhưng cả một đời người trong cuốn sổ đó con à"
10Please respect copyright.PENANAbr5iKZzLYP
Nhìn thoáng qua, Ryokoto đã nhận ra đây đúng là cuốn sổ mà mẹ luôn mang theo bên người hồi còn sống, nhưng lại rất ít khi ghi chép. Để cho an toàn và xác minh xem đấy có đúng là sổ của mẹ không, cô bé sờ vào mép bìa phía bên trên cuối của cuốn sổ - và đúng thật, phần chữ nổi duy nhất chỉ bố mẹ và cô bé mới biết đây là cuốn sổ thật. Cô bé ngẩng đầu lên hỏi
10Please respect copyright.PENANAM4SAI1791Q
"Cô đã đọc mọi thứ trong sổ của mẹ cháu rồi ạ?"
10Please respect copyright.PENANAEVxqkIh7YQ
"Chỉ mấy trang đầu thôi con, nếu cô lấn sâu quá cô nghĩ mẹ con sẽ trách cô mất"
10Please respect copyright.PENANAPKwtlcUYa6
Quả nhiên đây Chiharu giả, vì Ryokoto biết Chiharu hàng thật biết toàn bộ cuốn sổ này có chữ nổi ở vị trí đó nghĩa là gì ngoài gia đình của Ryokoto ra
10Please respect copyright.PENANAJqLLfsEv6A
"Được rồi! Cô sẽ cho con thời gian suy nghĩ nhé Ryo-chan!"
10Please respect copyright.PENANAMt1WeS9VoC
"Dạ?"
10Please respect copyright.PENANAvZl7VCMX88
"Cô sẽ đi làm thủ tục đổi người đứng tên căn nhà của mẹ con, việc còn lại của con là sắp xếp đồ dùng cá nhân của con nhé!"
10Please respect copyright.PENANAFXpJlM7bYz
"Ơ chờ đã! Con chưa có nói..."
10Please respect copyright.PENANAvewQdqvTmy
"Lúc xong xuôi nhớ gọi cô, cô sẽ gọi dịch vụ chuyển nhà chuyển đồ nhé! Khoảng hai tuần đi, tạm thời cô sẽ ứng tiền ăn uống, sinh hoạt cho con nhé"
10Please respect copyright.PENANAsdkw1viLML
Ryokoto không tin vào mắt mình, người này thật sự có ý định nhận nuôi cô bé không? Hay chỉ là đối phó? Mà cô ấy còn không thèm xưng hô cô con với cô bé mà vẫn chỉ giữ khoảng cách cô cháu. Chiharu giả chào tạm biệt trong vội vã mà rời đi thanh toán hóa đơn nuóc của cô ấy, và cô ấy đã để oại cuốn sổ của mẹ. Ryokoto mở ra đọc bên trong mẹ đã ghi những gì, nhưng đập vào mắt cô ấy là địa chỉ ngôi đền Amagami được dán vào trang đầu tiên. Vậy nên cô bé muốn thả lỏng đầu óc mà đứng lên ra thanh toán phần trà sữa của mình
10Please respect copyright.PENANAdPoj3uyeRL
"Chị ơi! Thanh toán cho em ly trà sữa ạ!"
10Please respect copyright.PENANA0r4KqLDhZ2
"Dạ! Vị khách ban nãy ngồi cùng em đã thanh toán ly nước của em rồi" Nhân viên nói
10Please respect copyright.PENANABnvnaqP29B
"Vậy ạ? Chị cho em hỏi lúc người đó thanh toán tiền, biểu cảm cô ấy trông như nào ạ?" Tính tò mò của Ryokoto trỗi dậy
10Please respect copyright.PENANA1hnuIRDIQN
"Ừm, nếu vị đó là người quen của em, thì sắc mặt người đó trông như bị đẩy vào tình huống khó xử đấy"
10Please respect copyright.PENANAWBNShIz0aE
"Dạ vâng! Em cảm ơn ạ!" Và cô bé rời khỏi quán trong sự nghi ngờ tới Chiharu giả.
10Please respect copyright.PENANA59NNMIII4Y
Ryokoto bước ra khỏi quán café, băn khoăn không biết từ trước đến giờ cuốn sổ này mẹ viết những gì và bố dường như chỉ biết đến sự tồn tại về cuốn sổ chứ không hề đọc hay viết lách gì, chỉ là bố đã đánh dấu vào mép bìa như cách cô bé xác nhận vừa rồi. Hồi hộp về đến nhà, cô bé muốn biết chi tiết hơn bên trong viết những gì. Dù cuốn sổ trông rất cũ nhưng sự nguyên vẹn của nó được bảo quản tốt, thì rốt cuộc mẹ đã có nó từ bao giờ. Ngoài việc địa chỉ của đền Amagami dán ngay khi mở trang đầu ra, lật sang trang thứ hai là ảnh cưới của bố mẹ tại ngôi đền nào đó, cô bé nghĩ chắc đây là đến Amagami. Thử tra cứu đền Amagami trên bản đồ, nhưng hình ảnh hiếm hoi khiến nơi này càng trở nên bí ẩn. Dường như không ai quảng bá một địa danh linh thiêng như thế này. Lật sang trang thứ ba: chữ BUCKET LIST to đùng tạo điểm nhất, mà Ryokoto cười thầm và nghĩ sao mẹ lại không viết tiêu đề sổ ở ngoài bìa mà lại vào tận trang thứ 3 mới viết. Nói về bucket list nghĩa là gì? Thì phương tây có phong trào khá lâu dấy là lập ra danh sách mà một cá nhân muốn thực hiện nó trước khi họ qua đời,mà Ryokoto lật qua tầm gầm 20 tờ giấy thì bucket list của mẹ dường như đã hoàn thành, xét về nét chữ có vẻ như theo độ tuổi và thời gian của mẹ từ nhỏ cho đến lúc trưởng thành. Chưa kể có một điều mà Shinonome đã viết trong danh sách là ”muốn được Chiharu-chan làm chủ trì cho đám cưới của mình với Yu tại đền Amagami” được dánh dấu tích và ghi chú bên cạnh là đại thành công.
10Please respect copyright.PENANAwAU69Yok8o
Cô bé cố nhớ lại lần gặp mặt với Chiharu hàng thật cùng với mẹ vài năm trước tại bệnh viện sau sự cố tại nạn và bố mất tích, lúc đó cả mẹ cô bé ngồi trên giường bệnh đọc sách, Ryokoto ngồi ghế bênh cạnh trông nom mẹ và cũng ngồi đọc giống mẹ nhưng là đọc tiểu thuyết trinh thám chứ không phải manga như bao đứa trẻ khác. Và rồi Chiharu bước vào căn phòng, chào hỏi mẹ và nói chuyện rất rôm rả, tự nhiên như người nhà vậy, rồi cô ấy quay sang với Ryokoto và giới thiệu:
10Please respect copyright.PENANAtUlkA57Y5G
“Cô là Chiharu, trụ trì đền Amagami. Là người bạn thân và cũng là chị em kết nghĩa với mẹ con, đây là lần đầu chúng ta gặp nhau nhỉ? Rất vui được gặp con, Ryo-chan!”
10Please respect copyright.PENANAUKPrnGE1N7
“Dạ vâng. Rất vui được gặp cô ạ!” Ryokoto ấp úng đáp lại
10Please respect copyright.PENANATH5hR2EHjU
“Ya~ con bé đáng yêu thật đấy Shinonome! Mấy tuổi rồi nhỉ? Lần đầu nhìn thấy con bé chỉ nhìn thoáng qua lồng kinh thôi à. Mà càng lớn càng đẹp giống mẹ”
10Please respect copyright.PENANA0IKCopNJHc
“Con bé 9 tuổi rồi Chiharu” Shinonome – mẹ xoa đầu Ryokoto và trả lời câu hỏi trong sự rầu rĩ
10Please respect copyright.PENANAckaFBd0lRj
“Vậy à! Chín năm cuộc đời còn lại bị tiêu hao vô ích rồi nhỉ” Chiharu cũng chán nản ngồi cạnh giường bệnh cùng Shinonome. Vào khoảng khắc đấy, hai người bọn họ nói nhiều thứ mà Ryokoto không thể hiểu được vì còn nhỏ, vui có, buồn cười có, buồn cũng có nốt. Một lúc sau, Chiharu gọi cô bé:
10Please respect copyright.PENANAlfwQzuSzT4
“Ryo-chan! Lại đâu cho cô ngắm con một lúc nào!”
10Please respect copyright.PENANAZ6u1eHg7ur
Ryokoto chần chừ, hẳn là cô bé chưa bao giờ gặp tình huống như này. Mẹ cô bé trấn an
10Please respect copyright.PENANAhKnlclC2hb
“Không sao sao đâu, Chiharu muốn chào tạm biệt mẹ con mình trước khi về thôi. Cứ tin tưởng cô ấy, sau này con sẽ còn gặp cô ấy dài hơn nữa”
10Please respect copyright.PENANA7zMmmAJGVa
Cô bé nói lí nhí “Vâng ạ” và lại gần Chiharu
10Please respect copyright.PENANAVXqygVshr6
“Ui chao! Đáng yêu quá! Như thể là phiên bản thu nhỏ của Shinonome ngày xưa ý!” Vừa nói Chiharu vừa vuốt má và nựng cằm cô bé như thứ cưng vậy, rồi lườm thẳng mặt cô bé
10Please respect copyright.PENANAcfhOjgbMJ0
“Này Shinonome, sao mặt con bé trông ù à ù ờ như Yu-kun vậy? Bất công quá, con bé đáng yêu như vậy mà chả có biểu cảm thú vị gì cả à” Chiharu phụng phịu
10Please respect copyright.PENANAA7Z33t1Xvf
“Thôi nào! Ai lại đi so đo với trẻ con bao giờ chứ” Và rồi cả hai bật cười, trong khi hai bàn tay của Chiharu vẫn còn trêu trọc trên má Ryokoto. Một lúc lâu sau, Chiharu xách túi xách dự định ra về, vẻ mặt lo lắng của hai người nhìn nhau một lúc lâu
10Please respect copyright.PENANALdGx7bJowb
“Em biết không Shinonome? Chị rất mong Ryo-chan được gặp đứa nhỏ nhà chị lắm đáy. Đặc biệt là cả mấy đứa nhỏ sẽ trở thành chị em, như bọn mình vậy”
10Please respect copyright.PENANABSFsifnD7Z
“Vâng, Chiharu! Em cũng vậy. chỉ là… vấn đề thời gian, của hai chúng ta, thôi nhỉ? Vậy mấy đứa nhỏ có hòa thuận với nhau sau khi về một nhà không chị?”
10Please respect copyright.PENANAZ4VRjKei6z
“Chúng nó quý nhan lắm. Quấn quýt nhau suốt ngày luôn” Chiharu xoa đầu Ryokoto lần cuối trước khi ra về
10Please respect copyright.PENANAn9Zd72Seu6
“Nhớ chăm sóc mẹ con nhé, Ryo-chan!”
10Please respect copyright.PENANAyopvmmmQHl
“Dạ vâng! Cô cũng vậy ạ. Cho con gửi lời chào tới ba chị em ở nhà cô ạ”
10Please respect copyright.PENANAmQbCQbWbcr
“Ba chị em?” Shinonome và Chiharu giật mình trong phút chốc
10Please respect copyright.PENANAUmTlO0rLZF
“Em tưởng chị nhận nuôi hai đứa chú, Chiharu?” Shinonome đặt câu hỏi
10Please respect copyright.PENANAI2IIeNJbA7
“À đúng là như vậy! Chị quên mất chưa kể cho em nghe đứa thứ ba chị mới nhận nuôi à?”
10Please respect copyright.PENANAJAj2JT7j7j
“Chị chưa có nới gì luôn á!”
10Please respect copyright.PENANAMZ897XgClE
“Vậy sao Ryo-chan lại biết điều đó, trong khi chị còn chưa kể?” Hai người hướng mắt về phía bé Ryokoto
10Please respect copyright.PENANAmC3mWlyYPX
“Tại vì con thấy túi xách của cô trông to nhưng mà cầm lên rất nhẹ, trong tui con thấy có điện thoại, ví tiền với ba sợi dây khá dài màu đỏ cùng với cuộn len cùng màu, là cô đan chúng cho ba chị em nhà cô ạ?” Vừa nói dứt lời, cô bé lục lọi túi xách của Chiharu nhưng mẹ cô bé kịp ngăn chặn hành động đó
10Please respect copyright.PENANA5KTflDFBU3
“Này thôi ngay, mẹ đã dặn bao nhiêu lần rồi là không được lục lọi đồ cá nhân của người khác mà. Như vậy là xấu lắm đó”
10Please respect copyright.PENANAzGy1u8Jj7R
“Con xin lỗi”
10Please respect copyright.PENANA7fjxpszuwD
Chiharu sững người bất ngờ trước suy luận của cô bé: “Hay nhỉ. Cứ như là thám tử ấy”
10Please respect copyright.PENANA2pflVqEszn
“À. Thế chắc là do thứ này đấy” Shinonome lấy quyển sách mà Ryokoto đang đọc dở
10Please respect copyright.PENANAaTGZCoYjdo
“Không biết Yu dạy dỗ Ryo-chan ra sao, mà giờ những sở thích nữ tính của con bé trở nên… hơi nam tính, nhỉ? Chưa kể con bé còn thích đọc sách nhiều chữ hơn cả manga. Đằng này cuốn sách lại còn là sách trinh thám chứ”
10Please respect copyright.PENANAHW0hOwiisc
“Ừm! Đúng rồi đáy, đứa thứ ba mình nhận nuôi hơn Ryo-chan những 9 tuổi lận. Nhưng không sao đâu Shinonome, học được nhiều điều từ Yu-kun hẳn là Ryo-chan sẽ mạnh mẽ và dũng cảm để chăm sóc mẹ lắm! nhỉ Ryo-chan?”
10Please respect copyright.PENANAM4Po71ywBI
“Vâng” Giọng nói dõng dạc trả lời đanh thép như vậy ai chả quý. Nhưng tiếc thay tương lai không như trong mơ
10Please respect copyright.PENANAXR2f1hlDYA
Quay trở lại hiện tại, Ryokoto lật qua lật lại những trang giấy trong cuốn sổ bucket list. Tuy nhiên đến trang “sau hôn nhân”, có rất nhiều điều liệt kê ra chưa được đánh dấu là hoàn thành, trong đó có “Chiharu sẽ nhận nuôi Ryo-chan trước khi mình qua đời, đây là một lời thề giữa hai chị em”. Ra vậy vậy là Chiharu giả kia không có âm mưu gì đến Ryokoto. Vậy thì tại sao không phải Chiharu hàng thật đến tận nơi gặp mà phải nhờ người khác? Thậm chí người này còn không biết mội chút gì về mình hồi mà gặp trong hồi ức của cô bé.
10Please respect copyright.PENANAGRKsHSnTRZ
Chuyển cảnh sang Chiharu giả, cô ấy cũng mệt mỏi vì cô bé Ryokoto nhạy bén hơn cả những gì mà người lớn chú ý đến, thậm chí cô bé còn quay lén nữa chứ
10Please respect copyright.PENANATJro30XXzi
“Chiharu-sensei! Sao cô nỡ nào giao cho em nhiệm vụ khó như vậy, Ryo-chan… cứ như bà cụ non vậy” - Rồi cô nhìn vào điện thoại bức ảnh chụp chung với Chiharu, vẻ mặt đăm chiêu nhớ nhung, mà lòng thì bứt rứt đến khó nói
10Please respect copyright.PENANAYzM7NCyXmG
“Em phải giải thích như nào với Ryo-chan đây sensei? Biểu cảm dường như không bộc lộ ra, nhưng mà hành động lén lún đó. Như thể cô bé đó đã biết hết. Dù em cố gắng làm theo lời dặn của Chiharu-sensei, con bé vẫn nhận ra điều gì đó không đúng. Nhưng nếu em nói ra sự thật ngay bây giờ… điều gì sẽ xảy ra? Chỉ là… những điều đang chìm nghỉm thì khó có thể mà tiết lộ cho cô bé biêt được!”
ns216.73.216.251da2