13Please respect copyright.PENANA2vrU6TmE5D
I. Về lại đạo quán – một giấc ngủ yên bình đã khép
13Please respect copyright.PENANAPpex2CRysG
13Please respect copyright.PENANAmBDNMWSLSh
Tâm Vũ Tĩnh đẩy cánh cổng đạo quán, bước vào như thường lệ, nhưng ngay khi vào đến sân sau thì một mùi thơm lạ chạm đến mũi.
13Please respect copyright.PENANA82G8DX7IFE
“…Hửm? Nàng dậy rồi à?”
13Please respect copyright.PENANACr7F8Lokmg
Đi vào trong, thấy Hồ Linh Mộng đang ngồi trên tấm chiếu, tay cầm miếng đào tiên chín nửa, má còn dính nước.
13Please respect copyright.PENANAB38OsxnYk4
Nàng nhìn thấy hắn, cau mày ngay:
13Please respect copyright.PENANASvYhKHLGZU
“Đạo sĩ thúi! Thứ này… ngươi mua ở đâu mà chua lè vậy?”
“Định cho ta ăn để tỉnh táo hay để chết vì nghẹn?!”
13Please respect copyright.PENANAV1azKpWtiN
13Please respect copyright.PENANAlpEGb6vzNf
13Please respect copyright.PENANAP4sF7K1t47
13Please respect copyright.PENANALFEJu0dTke
II. Một chút yên vui – giữa hai kẻ lạ đời
13Please respect copyright.PENANAyU70qTM8si
13Please respect copyright.PENANAyq6GcQcU3W
Tâm Vũ Tĩnh lắc đầu cười, đặt túi đồ ăn xuống bàn:
13Please respect copyright.PENANAUuePhhzF91
“Yêu hồ ngốc, đó là đào phúc linh ngâm máu – bổ cho nội tạng, không phải để ăn ngon.”
“Thứ gì cũng đòi ngọt, không thấy máu ta mất một phần cũng vì nàng đấy à?”
13Please respect copyright.PENANAVGZIqqLz9W
“Đáng đời, đạo sĩ thúi.”
“Ai bảo ngươi… cứ thích làm anh hùng.”
13Please respect copyright.PENANAlWLD8M4QTI
Cả hai nhìn nhau một lúc, rồi bất chợt bật cười.
13Please respect copyright.PENANAiMfTc46nac
Một tiếng cười nhẹ. Không ẩn sát khí.
Cũng chẳng có mục đích.
13Please respect copyright.PENANAeppDFpNp1w
Chỉ là… một khoảnh khắc giữa những kẻ đang cố gồng mình sống sót.
13Please respect copyright.PENANAzvg0hUAwM3
13Please respect copyright.PENANA5OQl7WYzpA
13Please respect copyright.PENANA4zq9ZM7P42
13Please respect copyright.PENANAwdwkvAhOa6
III. Kết giới giăng xuống – tuyệt học của một huyết gia cổ xưa
13Please respect copyright.PENANA3sORNqIU9K
13Please respect copyright.PENANAGzPkx3ZXDW
Bất chợt, Tâm Vũ Tĩnh nhấc tay, rút một đạo bùa từ tay áo.
13Please respect copyright.PENANATlNjzmiDZ6
Ầm – một luồng khí vô hình giăng khắp đạo quán.
Cây liễu ngoài vườn khẽ động, tiếng gió bị chặn đứng.
Bên trong – im phăng phắc. Ngoài kia – không nghe vào được gì.
13Please respect copyright.PENANA4YAkOx9BNI
“Yên tâm rồi.”
“Giờ thì… không ai nghe được.”
13Please respect copyright.PENANAMBMJk7m19j
Hắn ngồi xuống đối diện nàng, ánh mắt không còn cười:
13Please respect copyright.PENANAZ0PsUU8zgE
“Nào, ngươi có thể kể ta nghe được chưa?”
“Thân phận thật sự của ngươi – và tại sao máu của ta lại khiến ngươi đột phá?”
13Please respect copyright.PENANA3kG43jZqui
13Please respect copyright.PENANA4zQJ1NLyVb
13Please respect copyright.PENANAK9x2ZxWkeJ
13Please respect copyright.PENANACl3ODF35vX
IV. Một lời – và vài điều suy nghĩ
13Please respect copyright.PENANA9ShMx5XapN
13Please respect copyright.PENANAYtCOLXUiLa
Hồ Linh Mộng im lặng một chút.
Rồi nàng đáp, thành thật:
13Please respect copyright.PENANAZIYhLueoPb
“Ta là con gái duy nhất của Hồ Linh Yêu Mẫu – thủ lĩnh yêu tộc phía Nam.”
“Là yêu – nhưng nửa dòng máu trong người ta… là tiên huyết.”
“Đó là lý do ta sớm bị nội loạn huyết khí – mãi đến khi… máu của ngươi hòa vào.”
13Please respect copyright.PENANAuJABn79yhP
“Máu ngươi không chỉ bổ sung linh lực – mà còn… giao hoà với huyết mạch tiên tộc của ta.”
“Như thể… chúng cùng nguồn.”
13Please respect copyright.PENANAe483gLtaQP
Nàng cúi đầu một lát:
13Please respect copyright.PENANAS5ZpHSaabq
“Ta nợ ngươi một lần đột phá.
Nhưng… thứ ta không hiểu là: ngươi rốt cuộc là gì?”
13Please respect copyright.PENANA3RBQldjyIe
13Please respect copyright.PENANAa5jWBGBHnh
13Please respect copyright.PENANAPslfUWk5YY
13Please respect copyright.PENANAV7St69jLnJ
V. Câu trả lời – nhẹ như gió, nặng như đá
13Please respect copyright.PENANAvxWFCDWt5a
13Please respect copyright.PENANAOcdS0ER37I
Tâm Vũ Tĩnh nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng trầm:
13Please respect copyright.PENANABXRXuNMnN0
“Ta sẽ đến Tuyệt Giang Cốc.”
“Nơi tổ tiên ta từng lập nên Đại Cổ Huyết Pháp Trận – chỉ có nơi đó, ta mới có thể… xác minh rõ thân phận của mình.”
13Please respect copyright.PENANAPM32SeXdlh
13Please respect copyright.PENANAoB5Zpg9Lzu
13Please respect copyright.PENANA2K4GQjyibr
“Tuyệt Giang Cốc?!”
13Please respect copyright.PENANAJJJcBk5UND
Hồ Linh Mộng bật dậy:
13Please respect copyright.PENANAwSvYWegMgY
“Ngươi điên rồi sao?! Nơi đó nằm ngay giữa ranh giới ba tộc – từng là nơi giao tranh đẫm máu, đã bị phong cấm hàng ngàn năm!”
13Please respect copyright.PENANA9QYz0L873G
“Ngươi đến đó làm gì? Còn liên quan gì với… Cổ Tộc Nhân Loại chứ?”
13Please respect copyright.PENANAh3yyIlcucv
13Please respect copyright.PENANAwvhCoJ2Euy
13Please respect copyright.PENANA4xOJ5wlfAi
Tâm Vũ Tĩnh chỉ mỉm cười:
13Please respect copyright.PENANAfBtxY9uSs5
“Bởi vì… ta là con cháu cuối cùng của họ.”
13Please respect copyright.PENANACsaz7JCl0h
13Please respect copyright.PENANAKU8qjmO2gD
13Please respect copyright.PENANATLGEMihFAm
13Please respect copyright.PENANAOldNnQ87nC
VI. Kết chương – sóng bắt đầu chuyển mạch
13Please respect copyright.PENANADhYD3cfkt8
13Please respect copyright.PENANA9urDfkqL5D
Sự im lặng phủ xuống đạo quán.
Hồ Linh Mộng mở to mắt, không biết nên kinh hãi hay nên… lo lắng.
13Please respect copyright.PENANALmcCS7Qa9g
Tâm Vũ Tĩnh lúc này – không còn là vị đạo sĩ lập dị pha trà viết bùa nữa.
Hắn là tàn tích cuối cùng của một huyết mạch cổ xưa, giờ đang tỉnh giấc… và sẽ kéo theo cả thiên hạ nổi loạn.