Ánh sáng hoàng hôn rọi qua khe đá của tầng bốn tàn tích, phản chiếu lên những phiến thạch cổ nhuốm màu máu khô.
9Please respect copyright.PENANAfVozFAUIVb
Tâm Vũ Tĩnh lặng lẽ pha trà, sắc mặt tuy đã hồng trở lại nhưng vẫn còn chút mệt mỏi.
Hồ Linh Mộng ngồi đối diện, ánh mắt trầm ngâm nhìn hắn rất lâu, cuối cùng cất tiếng hỏi:
9Please respect copyright.PENANArA8YC5nClV
“Huynh trúng đòn nặng như vậy… sao vẫn sống được?”
9Please respect copyright.PENANAEKRScK2Mtd
Hắn không đáp ngay, chỉ rót một chén trà đầy, đưa cho nàng rồi mới nhàn nhạt nói:
9Please respect copyright.PENANAyHtpy06OVX
“Ta… còn một chiêu cuối.
Hy sinh ba năm tuổi thọ, đổi lấy ba phút Kim Cang Bất Hoại Thể.
Dẫu vậy, cũng đã gần như chết thật rồi.”
9Please respect copyright.PENANAfu1In5xdnJ
Nàng khẽ run tay.
9Please respect copyright.PENANACDvCDdkgkB
“Tại sao phải liều như vậy?”
9Please respect copyright.PENANAp6TUubpRSJ
Tâm Vũ Tĩnh nhìn nàng, đôi mắt như dòng nước mùa thu, sâu thẳm mà ấm áp:
9Please respect copyright.PENANA3mHJYCwOHq
“Vì ta không thể để muội chết trước ta được.”
9Please respect copyright.PENANAXaP3iAIyLW
Hồ Linh Mộng im lặng. Trái tim nàng như có thứ gì đó đang đập mạnh.
Một lúc sau, nàng ngập ngừng hỏi tiếp:
9Please respect copyright.PENANAsQS1Q6wOj3
“Vậy… sao huynh biết muội sắp đột phá?”
9Please respect copyright.PENANAXtQw7wYHzj
Hắn cười khẽ:
9Please respect copyright.PENANAihkjdikKjN
“Biết chứ.
Khi muội nhận giọt máu đó của ta, bên trong nó có một tia chân khí truyền thừa từ Huyết Linh Chi Chủ.
Cũng như ta, muội có tư cách bước vào huyết mạch đạo nguyên.”
9Please respect copyright.PENANAbVHUDqZIMF
“Vậy mà huynh… dối muội.” – nàng nói nhỏ, cúi mặt.
9Please respect copyright.PENANA5ltyfx3UU9
Tâm Vũ Tĩnh chậc lưỡi, đặt chén trà xuống:
9Please respect copyright.PENANA88vpGYRm4O
“Thôi nào, nghĩ ngợi nhiều lại ảnh hưởng đến đan điền.
Uống trà đi.”
9Please respect copyright.PENANAKttpO6vvqf
Hồ Linh Mộng cầm chén, chưa kịp uống thì hắn đột nhiên lấy ra một gói giấy dầu, mở ra:
9Please respect copyright.PENANAreq94Jl8Qn
“Nè, bánh bao nhân thịt long nghê, mang theo từ tửu quán tầng ngoài.
Giữ lại đến giờ mới đem ra.”
9Please respect copyright.PENANA9Q3ecFWwaI
Nàng ngạc nhiên, rồi không nhịn được bật cười:
9Please respect copyright.PENANA2snhBGN3Ce
“Đạo sĩ thúi đúng là tính toán kỳ lạ.”
9Please respect copyright.PENANAo7vqyW9k0a
“Còn muội là hồ yêu ngốc, lo đánh quên ăn.”
9Please respect copyright.PENANAb4OucfJigy
Cả hai nhìn nhau, bật cười.
Không khí ngượng ngập lúc nãy đã bị hương trà và mùi bánh bao xua tan.
Sau một lúc ăn uống và nghỉ ngơi, nàng tựa đầu vào vai hắn, khẽ nhắm mắt.
9Please respect copyright.PENANATHspjAmGU0
Tâm Vũ Tĩnh sững người. Bàn tay cầm chén trà khẽ cứng lại. Hắn hắng giọng:
9Please respect copyright.PENANA9SugCS8VZK
“Linh Mộng, đừng như vậy…”
9Please respect copyright.PENANAzgh14ZMCwJ
“Im đi, ngủ một chút thôi.” – nàng đáp, mắt vẫn nhắm.
9Please respect copyright.PENANAwxAF7MCGKW
Hắn định đẩy ra, nhưng rồi lại buông lỏng.
Ánh mắt phức tạp, nửa ngượng ngùng, nửa dịu dàng.
9Please respect copyright.PENANATGptTp59Ap
Cứ thế, giữa nơi tàn tích đổ nát, hai kẻ mang trong mình huyết mạch hỗn tạp, từng bị cả tam giới xem là dị chủng – lại có được một đêm yên bình.