“James, tối hôm qua suýt chút nữa Net và Neon đánh nhau, em có biết không?”
Lúc tôi nghe đàn anh hỏi trong điện thoại, tôi vừa tỉnh ngủ, đầu óc còn mơ mơ màng màng, ý nghĩ đầu tiên trong tôi chính là đàn anh đang nói đùa.
“Anh đừng đùa như thế chứ.”
“Anh nói thật đấy. Tối hôm qua anh và Net đang trò chuyện vui vẻ, anh có nhắc đến tin đồn của em và Net. Cậu ấy vừa nghe, thì nổi cơn giận. Anh chưa từng thấy Net tức giận như vậy, sau đó cậu ấy chạy đến đánh Neon một trận. Neon giải thích với Net là không cố ý làm tổn thương em, chỉ là hôm đó uống quá say nên lỡ lời. Anh cũng cố gắng khuyên Net, nói tin đồn này mọi người nói sau lưng bọn em không phải mới ngày một ngày hai. Em biết cậu ấy nói với những người đó như thế nào không?”
“Nói như thế nào?”
Cậu ấy nói:
“Các người nói tôi và James đã có quan hệ với nhau, chính xác đấy. Tôi thích em ấy, tôi theo đuổi em ấy. Net tôi nếu không phải James thì sẽ không cưới…!!!”
Tựa như đang có một dòng nước ấm chảy vào người tôi, tôi lăn qua lại lăn lại trên giường rồi đột ngột đứng lên, máu trong người tôi như chảy ngược:
“Anh ấy… Anh ấy nói như vậy thật sao?”
“Cậu ấy nói trước căn tin, chính tai anh nghe thấy mà. Lúc ấy cũng có nhiều người ở đây, ai cũng đều nghe thấy hết. Bây giờ, trên diễn đàn học sinh trường đều đang bàn luận về vấn đề này.."
Chuyện của tôi bị bàn bán trên diễn đàn, thật là tôi không còn mặt mũi để bước ra khỏi phòng, tôi nằm lăn qua lăn lại trên giường, hận không thể đập đầu vào gối mà tự vẩn.
Tắt điện thoại, tôi phải mất rất nhiều thời gian mới sắp xếp lại tất cả các suy nghĩ trong đầu, tôi vỗ vỗ đầu, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt.
Net nhất định là sợ mọi người hiểu nhầm tôi, sợ tôi không thể đối mặt với những tin đồn ác ý ấy, cho nên anh mới nói như vậy để mọi người đều nghĩ: Không phải là tôi quấn lấy anh, mà là anh đang theo đuổi tôi.
Một người đàn ông tốt như vậy, tôi thật rất muốn lấy thân mình ra báo đáp, đáng tiếc, người nào đó mà tôi muốn báo đáp, lại không có cảm giác với tôi.
Những tin đồn thế này, nếu càng che giấu, thì mọi người càng tò mò, lại càng khiến cho tin đồn ấy trở nên thú vị.
Còn nếu trong lời đồn của mọi người, mối quan hệ của tôi và Net từ chỗ còn mơ hồ, cộng với việc anh tuyên bố rằng anh thích tôi, theo đuổi tôi, thì gian tình này chính thức trở thành sự thật, mọi người không còn hứng thú để bàn tán về đề tài này nữa.
Ví dụ như hôm ấy, thật lâu tôi mới có được một ngày nghỉ, tôi không cần phải đến phòng thí nghiệm, tôi đứng trước ban công, hòa mình trong tiếng nhạc một ca khúc tình yêu lãng mạng đang được phát ra từ phòng bên cạnh.
Vết thương của Net gần như đã khỏi hẳn, anh được tháo băng vải, tay phải có thể tự do hoạt động.
Hơn nửa tháng qua, Net chỉ ăn những món ăn có nhiều rau, anh đi đến ban công, giọng nói tràn đầy hy vọng hỏi tôi:
“Để mừng ngày vết thương của anh đã hồi phục, em có nên chúc mừng, mời anh ăn lẩu không.”
Tôi trả lời: “Được rồi, đúng lúc hôm nay em cũng được nghỉ, anh đi mua thức ăn đi.”
“Được!”
“Chờ đã, anh mua nhiều vào, nhân tiện em mời T ăn cùng luôn.”
“Tại sao phải mời cậu ấy?”
“Công việc làm thêm ở cửa hàng là do cậu ấy giới thiệu cho em, em trả ơn bằng cách mời cậu ấy ăn lẩu”. Thấy vẻ mặt Net trở nên u ám, tôi lập tức sửa lời:
“Nếu anh không thích thì thôi, em không gọi…”
Thấy vẻ mặt anh hơi dịu đi, tôi bổ sung thêm vế sau:
“Hôm khác, một mình em sẽ mời T ăn vậy.”
Net suy tư một lát rồi nói: “Hay là mời mọi người cùng tới phòng em ăn đi, càng đông càng vui.”
“Cũng được!” Tôi phấn khởi nói:
“Chúng ta cùng ăn cùng chơi trò chơi diệt khẩu đi?!”
“Được rồi! để anh điện thoại hẹn bọn họ.”
Trò chơi diệt khẩu là trò chơi nổi nhất ở khu trọ này. Mọi người tụ tập lại một chỗ, cùng nhau chơi trò chơi, cùng nhau trò chuyện, khắn khít tình cảm. Lúc vừa mới chuyển đến tôi đã từng tham gia trò chơi này một lần, tôi bị đàn anh và mọi người làm cho cười suốt cả một buổi tối.
Sau khi ăn uống no nê. Thì trò chơi bắt đầu, theo luật cũ, người thua phải uống một ly rượu đầy.
Không lâu sau, mọi người ai cũng ngà ngà say, duy nhất chỉ có một mình Net là tỉnh táo, bởi tư duy cực kì logic cùng với sự phán đoán hơn người của anh, dù được phân bổ ở vị trí nào anh cũng không bao giờ thua cuộc.
Có một ván, tôi và Nam không may được chia vào đội đối thủ với Net. Đến lượt bên Net hành động thì anh dùng ánh mắt của mình quan sát, tìm tòi nhìn tất cả các ngóc ngách trong phòng..Cuối cùng ánh mắt của anh dừng lại trên mặt tôi.
Ánh mắt anh và tôi giao nhau trong không trung, tôi cố ý nở một nụ cười với anh, ý cười mang một chút e ngại.
Anh nhìn tôi, mỉm cười, ánh mắt thể hiện một chút tình cảm dịu dàng cùng với sự tin tưởng…
Đồng bọn nổi giận lên tiếng:
“Hai người các ngươi sao lại không chịu hành động mà còn đứng đó liếc mắt đưa tình, nhanh lên!”
Anh giật mình, sau đó nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh, đưa mắt nhìn tìm kiếm mục tiêu..
Tôi giơ tay, chỉ súng về phía Net.
Bùm.. Trò chơi kết thúc, thủ lĩnh đã chết!”
Net mở to đôi mắt, nhìn tay tôi đang chỉ về mình, đôi mắt tinh nghịch làm say lòng người.
“Tôi thua!” Anh thở dài một hơi nói
Một đồng đội lên tiếng:
"Cậu thương hoa tiếc ngọc, thì người ta cũng không nể tình mà nương tay đâu…”
“Cậu có chết cũng không oan! Uống đi!” Mọi người thừa cơ hội ăn hiếp Net.
Net nở nụ cười gượng gạo, cầm ly rượu đầy lên, sau đó chỉ một hơi đã uống cạn hết.
Một đàn anh nhìn về phía Net, sau đó nháy mắt với anh, nói một câu bằng giọng nói thật đáng yêu:
“Buồn bực gì hả chàng trai ? Chết dưới tay người xinh thế, thì có thành quỷ cũng phong lưu mà!”
Mọi người đều cười, còn tôi bị bọn họ chọc cho đến mức ngượng ngùng.
“Mọi người đừng suy nghĩ phức tạp như vậy, em và đàn anh là mối quan hệ anh em trong sáng.” Lời nói này vừa thốt ra, hoàn toàn không giống lời cứu cánh lúc này cho tôi và Net chút nào, ngược lại khiến mọi người càng trêu chọc nhiều hơn.
“Trong sáng?” Bạn cùng phòng Net nở nụ cười vô cùng tươi rói:
“Em hỏi đàn anh SRP đẹp trai của em đi, hỏi xem cậu ấy có hiểu được hai chữ ‘trong sáng’ có nghĩa là gì không?”
Net dựa lưng vào ghế ngồi, anh nhìn tôi, khóe miệng khẽ cong lên, sau đó lại thêm vào một câu châm chọc :
“Tôi không biết!”
Tôi đỏ mặt cúi đầu xuống uống nước, sắc mặt tôi lúc này có lẽ còn nóng hơn nồi nước lẫu đang sôi trong nồi.
“Thật ra…” Net vắt chéo chân này lên chân kia, không nhanh không chậm mà nói:
“Hành động của tôi thế thôi chứ động cơ của tôi vẫn là ... không trong sáng…”🤣🤣
Nước uống trong ly cùng miệng tôi không hẹn cùng nhau tứa ra ngoài.
Cả phòng nhốn nháo, mở to hai mắt chờ xem kịch vui đang diễn ra.
Một giọng nói chợt vang lên: “Rốt cuộc là có bao nhiêu phần không trong sáng? Nói cho mọi người nghe một chút đi!”
Lại một giọng khác chen vào: “Vậy có tính tỏ tình luôn ko ?”
Hành động này của anh mà gọi là tỏ tình ư, anh rõ ràng là…
“Đi đi! Hai người đi sang phòng cạnh bên mà tiếp tục đoạn tình yêu mờ ám này, đừng ở lại đây cản trở trò chơi cửa mọi người !”
Net đột nhiên đứng lên, sửa sang lại quần áo:
“Tôi còn phải hoàn thành một bảng báo cáo, mọi người từ từ mà chơi !”
Tôi cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm khi nhân vật chính gây chuyện sắp rời đi..Nhưng điều tôi không ngờ là, trước khi đi anh cố ý bước đến bên cạnh tôi, đặt hai tay lên vai tôi, nghiêng người áp sát vào mặt tôi, dùng sự không trong sáng đó diễn lại vô cùng tự nhiên :
“Nhóc con, đừng quên lát nữa qua phòng giúp anh trải giường nhé!”
Mọi người lại tiếp tục được một phen há hốc mồm nhìn tôi bằng một cặp mắt khả nghi. Tôi muốn nói: “Tay anh chẳng phải đã khỏi hẳn rồi sao?” Nhưng sợ càng nói lại càng khiến mọi người nghi ngờ, tôi cố gắng nén lại những lời đó trong lòng, ra sức nhéo mạnh vào đùi tên sợ thiên hạ chưa đủ loạn này.
Anh tỏ vẻ hài lòng, nở nụ cười tươi rồi cầm ly nước của tôi lên, uống hết một nửa còn lại, sau đó, quay người đi trở về phòng mình.
Những người có mặt trong phòng, không ai không biết tính cách của Net ưa sạch sẽ. Bọn họ thấy anh uống hết ly nước của tôi thì ngạc nhiên pha lẫn một chút thích thú!
Chỉ riêng Nam, lúc này cậu ấy đang cắn mạnh môi mình, đôi mắt tràn ngập vẻ không thể tin được những gì vừa xảy ra.
Tôi không biết mình làm sao để sống sót qua buổi tối ngày hôm đó.
***
Sau khi tiễn mọi người ra về, tôi vội vã chạy đến phòng Net, nghiêm hình tra khảo, đứng trước bàn học của anh, đập tay lên mặt bàn.
“Net SRP, anh có ý gì đây?”
Anh thản nhiên giữ nguyên thái độ, vẫn dửng dưng tiếp tục viết xong bảng báo cáo còn dang dở, sau đó gập chiếc laptop lại, ngẩng đầu lên. Chiếc áo sơ mi trên người có 3 nút không được cài, khiến cồ áo hở một, nửa lộ ra đường cong hoàn mỹ từ đường quai hàm tới xương quai xanh.
“Em là đến giúp anh trải giường sao?”
Ánh mắt tôi lộ ra nét bất ngờ , tôi ngây ngốc đứng yên tại chỗ, quên bẵng đi những lời vốn chuẩn bị sẵn để mắng anh.
Anh đứng lên, bước một bước về phía tôi, thì vô thức tôi liền lùi về phía sau một bước, cứ thế lùi cho đến khi lưng tôi chạm phải vách tường không còn đường để lui nữa. Tay trái của anh chống vào tường, tay phải phe phẩy vọc vài sợi tóc loà xoà trước mắt tôi :
“Em hỏi anh hôm nay có ý gì sao?”
Tôi gật đầu. Đúng là tôi muốn hỏi điều này.
“Em biết anh muốn giúp em, chính vì thế mới nói như vậy trước mặt nhiều người… Nhưng những lời đó của anh thì sau này họ sẽ nhìn em bằng ánh mắt gì đây?” Giọng nói của tôi thay vì nâng tông lên thì lại mềm nhũn ra. Vì sao lại như vậy chứ! Rõ ràng tôi đang định bụng là phải hét thật to vào mặt anh mà.
Anh nhỏ nhẹ, dùng ngữ điệu của một công tử đào hoa nói: “Anh muốn nói cho tất cả mọi người biết, em là của anh.”
"Anh đừng nói đùa. Em biết là anh muốn thay em giải thích rõ, nhưng mà anh không cần…”
“Không đúng, anh cần một người nấu cơm, trải giường cho anh, còn phải là một người không cần bất kỳ sự hồi đáp nào.”
“Hả?!” Đầu óc tôi như ngừng hoạt động.
“Nếu có thể giúp anh ngủ luôn thì càng tốt.”
Ngoại trừ Net SRP anh ra, thì không có một ai dám mặt dày dám đem sự vô sỉ của mình nói ra một cách hùng hồn đến như vậy. Toàn thân tôi nóng bừng lên.
“Muộn như thế này em còn dám đến đây, không phải em muốn…” Net nhìn chằm chằm vào đôi môi tôi, rồi đem mặt dần tiến sát vào.
Tôi hoảng hốt đẩy anh ra:
“Khuya rồi, em về đây!”
Chạy một mạch ra khỏi phòng anh, tôi ngửa mặt lên trời thở dài. Vì sao tôi lại ở cạnh phòng một tên sắc lang háo sắc real như vậy chứ..!!!
Trời ơi ! Cứu con với!
Trải qua một buổi tối suy nghĩ nát óc, tôi vẫn không nghĩ ra, vì sao Net lại muốn mọi việc đi lệch hướng, là do anh quá chén nên những lời nói ra là rượu nói ko phải anh, hay là trong lòng anh thầm nghĩ muốn đùa giỡn với tôi một chút.
Nghĩ thêm một chút lại một chút, muôn vàn giả sử khiến tâm trí của tôi trở nên rối loạn. Tôi bị anh nắm trong tay, cái gì cũng không suy nghĩ được. Nếu anh có ý định đùa giỡn với tôi, thì tôi không có đủ sức ngăn cản anh. Thôi thì cứ mặc kệ mọi chuyện, suy nghĩ đơn giản tích cực hơn là anb chỉ đùa giỡn, trêu chán rồi thì mọi chuyện sẽ dừng lại thôi.
ns216.73.216.221da2