Ngoại truyện: "Chồng hả? Nghe lại coi"
Tối hôm đó, trời lất phất mưa. Căn hộ nhỏ ấm cúng chỉ còn ánh đèn vàng mờ và tiếng nhạc jazz nhẹ nhàng vang vọng từ loa bluetooth. Gia Bình đang hí hoáy trong bếp làm món mì xào trứng kiểu “bí truyền”, còn Trí Lâm thì nằm dài trên ghế sofa, cuộn người trong chăn, mắt lơ mơ theo dõi từng cử động vụng về nhưng đáng yêu của người kia.
“Em à, nếm thử cái này xem!” – Gia Bình múc một đũa mì đưa lại.
Trí Lâm ngồi dậy, hé miệng ăn, nhai chậm rãi rồi chép miệng: “Hơi mặn.”
“Thật á?” – Gia Bình nhăn mặt.
“Ừ... mặn tình cảm.”
Gia Bình đứng đực một lúc rồi cười ngốc nghếch, nghiêng đầu nhìn cậu: “Em đang trêu anh đấy hả?”
Trí Lâm không trả lời, chỉ kéo chăn lên che nửa mặt, nhưng đôi tai đỏ bừng đã phản chủ.
Sau bữa ăn, cả hai lên giường sớm hơn thường lệ. Mưa vẫn rơi đều đều ngoài cửa kính, gió mát lành thổi vào. Gia Bình nằm nghiêng, chống đầu bằng tay, chăm chú nhìn Trí Lâm đang nghịch điện thoại.
“Em nè.”
“Hửm?” – Trí Lâm không nhìn lên.
“Gọi anh một tiếng ‘chồng’ coi.”
Trí Lâm ngẩng đầu, nheo mắt: “Anh mơ à?”
“Không mơ đâu. Đây, véo anh đi.” – Gia Bình chìa má ra.
Trí Lâm cười khẩy, nhưng vẫn nhích người lại gần, hôn nhẹ lên má anh rồi thì thầm, nhỏ như gió lướt:17Please respect copyright.PENANAdhDmIFdWM2
“Chồng...”
Tim Gia Bình như muốn văng khỏi ngực. Anh sững người nhìn cậu trai bên cạnh – người luôn giả vờ bình tĩnh, luôn nghiêm nghị trong mắt người ngoài, giờ lại gọi mình bằng giọng nhỏ nhẹ đến muốn tan chảy.
“Em nói gì đó? Anh chưa nghe rõ.”
Trí Lâm nhìn thẳng vào mắt anh, lần này không né tránh:17Please respect copyright.PENANA7WdyG69e8N
“Chồng. Anh nghe rõ chưa?”
Không còn giữ được bình tĩnh, Gia Bình lật người đè lên Trí Lâm, tay chống hai bên vai, ánh mắt sáng rực:
“Nghe rồi. Và xác nhận là... em không được rút lại đâu nha.”
Trí Lâm vẫn nằm im, đôi má ửng hồng, mắt lấp lánh trong ánh đèn mờ.17Please respect copyright.PENANAh0fCWxXe2G
“Ừ, em gọi rồi. Anh tính làm gì?”
Gia Bình cười gian, cúi sát lại, thì thầm bên tai:17Please respect copyright.PENANAZ3kf74elI3
“Làm điều mà chồng được quyền làm.”
Ánh đèn vẫn vàng ấm. Căn phòng nhỏ dần ngập trong hơi thở quyện chặt. Gia Bình hôn lên trán, rồi xuống chóp mũi, chậm rãi đi xuống bờ môi mềm mại đang khẽ run.
Trí Lâm vòng tay qua cổ anh, giọng nhỏ đến mức như thở ra:17Please respect copyright.PENANAa2qVnA9NIb
“Nhẹ thôi... lần đầu em gọi, anh đừng hù em sợ.”
Gia Bình dừng lại, nhìn vào mắt cậu – không trêu nữa, chỉ là một cái chạm tay dịu dàng bên gò má:17Please respect copyright.PENANAAh84y4TnNf
“Anh biết. Anh sẽ làm em nhớ mãi... chồng em yêu em đến mức nào.”
Tối đó, tiếng mưa bên ngoài không át nổi hơi ấm trong phòng. Chăn trượt xuống sàn, quần áo bị đẩy vội khỏi mép giường, chỉ còn lại những âm thanh thì thầm – ngắt quãng, run rẩy và tha thiết. Không ai nói thêm lời nào, nhưng mỗi cái ôm, mỗi nụ hôn đều là khẳng định rằng:
"Từ hôm nay trở đi, em là của anh – không có đường lui."17Please respect copyright.PENANAT5J5LeDj3g
17Please respect copyright.PENANA5CdgDBHn21
___________________________________________________________________17Please respect copyright.PENANAFGABFnj8Cb
heheheheh hay khum17Please respect copyright.PENANAEEPutuuTf2
Muốn mik viết chi tiết hơn ko???? 17Please respect copyright.PENANA6NlODjIMuG
🌚🌚 :))) 17Please respect copyright.PENANArk3ZqsxD6z
17Please respect copyright.PENANAxHmBNt05Mt