ĐÊM ĐẦU TRỌN VẸN 15Please respect copyright.PENANA3jICMnTiVj
Lưu ý: Có 18+ đóa nha
ĐÊM ĐẦU TRỌN VẸN
Sau câu "Anh sẽ làm em nhớ mãi… chồng em yêu em đến mức nào", Gia Bình cúi xuống, hôn lên trán Trí Lâm – dịu dàng như trấn an, nhưng rồi môi anh lại trượt xuống, in dấu từ má đến cổ, ngực… như đang vẽ lại cơ thể của người mình yêu bằng từng hơi thở.
Trí Lâm khẽ rùng mình, tay vẫn ôm lấy cổ Gia Bình. Nhưng đến khi bàn tay anh luồn vào trong áo, kéo vạt vải qua khỏi đầu, cậu bất giác siết nhẹ cánh tay kia:
“Khoan… em… không chắc là...”
Gia Bình dừng lại, nhìn cậu. Ánh mắt dịu xuống, nhưng giọng thì trầm ấm mà kiên quyết:
“Em sợ à?”
“Không… chỉ là...” – Trí Lâm quay mặt đi, gò má đỏ ửng – “Lần đầu…”
Gia Bình hôn nhẹ lên khóe môi:15Please respect copyright.PENANAAFa8MC2PMk
“Vậy để anh dẫn em. Mọi thứ... chỉ có yêu thôi.”
Không chờ thêm lời đồng ý, anh tiếp tục hành trình. Bàn tay anh nhẹ nhàng, lướt qua bờ ngực mịn màng rồi dừng lại ở đầu nhũ. Môi anh trượt xuống vùng ngực, dừng lại nơi đầu nhũ mềm nhạy. Môi mút nhẹ, lưỡi xoay vòng khiến Trí Lâm không kiềm được mà bật ra tiếng rên khẽ. Tay cậu bấu vào vai anh, lưng cong lên theo từng lần bị trêu chọc.
“Đừng... kích thích kiểu đó, em... không chịu nổi.”
“Vậy thì chịu đi.” – Giọng Gia Bình trầm xuống, đầy khiêu khích.
Từng nút áo được cởi ra, từng khoảng da thịt dần lộ rõ trong ánh đèn vàng dịu. Gia Bình không hề hấp tấp. Mỗi chạm, mỗi hôn, đều chậm rãi và có chủ đích. Nhưng khi chạm đến nơi nhạy cảm giữa hai chân, Trí Lâm bất giác siết chặt đùi lại.
“Anh... đừng vội...”
“Anh biết. Nhưng anh muốn em.”
Gia Bình trườn xuống, đặt những nụ hôn dọc theo đùi non của cậu.
Trí Lâm nấc khẽ, mắt mở to, thở gấp:
“Anh… anh định...”
“Anh định làm người đầu tiên của em. Và là người duy nhất.”
Cơ thể trắng trẻo của Trí Lâm phơi bày dưới ánh đèn vàng, run rẩy trong làn hơi ấm. Gia Bình không vội. Anh vuốt nhẹ từ thắt lưng đến hông, rồi cúi xuống hôn lên bụng dưới – như một lời xin phép cuối cùng.
Khi ngón tay đầu tiên tiến vào, Trí Lâm giật mình. Cậu siết chăn, quay mặt đi, răng cắn nhẹ môi:
“Đau...”
“Anh biết. Chịu chút thôi, em yêu…”15Please respect copyright.PENANAtkOgdm1vzd
Anh dùng môi hôn dịu đi từng lần cậu co lại, kiên nhẫn từng chút một cho đến khi Trí Lâm bắt đầu buông lỏng.
Lúc Gia Bình đặt thân mình vào vị trí, tay anh chống hai bên vai Trí Lâm, ánh mắt không rời cậu nửa giây.15Please respect copyright.PENANAKOAtezY5qM
"Anh vào đây… chậm thôi."
Đầu nóng hổi của anh áp sát, cọ nhẹ nơi lối vào nhạy cảm. Trí Lâm cắn răng, cả cơ thể căng cứng, đến khi...
“Ư…!” – Cậu hét khẽ, mắt mở to, bàn tay bấu chặt lưng Gia Bình.15Please respect copyright.PENANAMRs7RsfZ2f
Cảm giác lạ lẫm, đầy đến nghẹt thở, nhưng lại mang theo hơi nóng khiến sống lưng cậu run lên.
Gia Bình dừng lại giữa chừng, hôn trán:15Please respect copyright.PENANAPV6arpJFRX
“Anh ra nhé?”
Trí Lâm lắc đầu, tay giữ chặt gáy anh, mắt mờ nước:15Please respect copyright.PENANAi7ORkr6CCo
“Không... anh vô rồi… thì đừng dừng.”
Như ngọn lửa được đổ thêm dầu, Gia Bình bắt đầu chuyển động – ban đầu chậm, sau dồn dập. Âm thanh va chạm ướt át vang trong căn phòng, hoà với tiếng mưa bên ngoài và từng tiếng rên, tiếng gọi tên nhau đầy da diết.
“Chồng… chồng ơi… chậm chút…”
“Không… em gọi rồi, giờ không thoát được đâu.”
15Please respect copyright.PENANAgDTYCXFQZg
Tay Gia Bình siết chặt lấy eo cậu, anh lún sâu vào bên trong. Trí Lâm cắn môi, lưng cong lên theo từng nhịp đẩy. Gia Bình ghé sát tai cậu, thở dồn dập:
“Em chặt quá... ngọt như đường.”
Nhịp hông bắt đầu chuyển động – chậm, sâu, nhưng đầy mãnh liệt. Trí Lâm siết chặt tấm ga, miệng thở gấp:
“Gia Bình... chậm lại... em không chắc mình chịu được nữa...”
“Vậy cứ để anh giúp em chịu.”
Một tay đỡ gáy, tay kia mân mê nơi đầu ngực đang đỏ ửng, Gia Bình tăng dần tốc độ, âm thanh da thịt va chạm vang vọng trong không gian nhỏ. Mỗi cú nhấp đều đi sâu, chạm tới nơi sâu thẳm nhất khiến Trí Lâm không thể nín được nữa:
“Chồng ơi... em... em sắp...”
“Cùng lúc với anh nhé.”
Và rồi cao trào ập đến – như sóng vỗ mạnh vào vách đá. Cả hai cùng bật lên tiếng thở dốc. Trí Lâm vùi mặt vào vai anh, toàn thân run rẩy. Gia Bình ghì cậu vào lòng, trái tim như đánh trống
Nhịp của họ như đang chạy đua. Mỗi cú đẩy sâu làm Trí Lâm cong người, cả thân dưới như bị kéo lên, mép giường gần như lệch hẳn. Cậu khóc, không phải vì đau, mà là vì quá nhiều cảm xúc dồn dập – vừa lạ, vừa nóng, vừa yêu..
...
Sáng hôm sau, ánh nắng nhạt xuyên qua rèm cửa. Trí Lâm vẫn nằm co trong chăn, mặt vùi vào gối, không nhúc nhích.
Gia Bình cười nhẹ, cúi xuống thì thầm:15Please respect copyright.PENANASC0cPHZKpg
“Chồng dậy nấu ăn cho nhé?”
Trí Lâm lầu bầu:15Please respect copyright.PENANAt6NDBAlLfr
“Chồng gì mà hôm qua suýt lấy luôn cái mạng người ta...”
Gia Bình bật cười, hôn lên trán cậu:15Please respect copyright.PENANAoFacu8VHFi
“Thế mà lúc gọi ‘chồng’ lại ngọt như rót mật.”
“Tại ai bắt em gọi anh là chồng trước chứ?”
“Lần sau em ngậm miệng lại luôn...”
Gia Bình ôm lấy cậu, thì thầm:
“Muộn rồi. Gọi một lần là cả đời chịu trách nhiệm đó nha, vợ yêu.”15Please respect copyright.PENANA7AUqO6Zwtv
15Please respect copyright.PENANAfgOe2ubSoA
15Please respect copyright.PENANAs4CbAdQMvL
15Please respect copyright.PENANA8hLGunu2lw
________________________________________________________15Please respect copyright.PENANAbVPlN1i9N8
ngọt ko hay ko ... chúc mọi người ăn ngon miệng he
15Please respect copyright.PENANALEkEnmWbwl