
Ánh sáng đầu ngày nhẹ nhàng len qua khung cửa sổ gỗ, rọi vào gian phòng nhỏ nơi Thiên nằm. Cô mở mắt, để mặc ánh nắng ấm áp vờn trên má một lúc, rồi khẽ ngồi dậy.
7Please respect copyright.PENANAX9zzy6zymU
7Please respect copyright.PENANAxYIUjDakJ3
Căn nhà được cấp không lớn, nhưng gọn gàng và ấm cúng. Tường xây chắc chắn, sàn lát đá nhẵn, vài món đồ gỗ được đặt vào những góc hợp lý. Không dư thừa, cũng không lạnh lẽo.
7Please respect copyright.PENANA8gOlFZVOLk
Từ gian bếp nhỏ vọng ra mùi bánh nướng và âm thanh quen thuộc: tiếng nước rót, tiếng chén đũa chạm khẽ.
7Please respect copyright.PENANAUjPaZF5yPN
Cha cô – Xam – đang ngồi nơi bàn gỗ đơn sơ, tay cầm ly sứ, ánh mắt trầm lặng nhìn ra ngoài cửa sổ. Gương mặt ông có phần hốc hác hơn trước, nhưng ánh mắt vẫn vững vàng.
7Please respect copyright.PENANAJaCTSrKbJj
Cô bước ra, kéo áo khoác vào người. Ông quay sang, giọng trầm đều:
7Please respect copyright.PENANAO92hEkXIbp
– Dậy rồi à?
7Please respect copyright.PENANA6JI864qVTy
– Vâng. – Thiên đáp, ngồi xuống phía đối diện. – Hôm nay con đến khu huấn luyện.
7Please respect copyright.PENANASHLqCDeJiX
– Ừ. – Xam gật nhẹ, không thêm gì nữa. Nhưng trong cái gật đầu ấy là cả một dòng suy nghĩ dài mà ông không nói ra.
7Please respect copyright.PENANA3IEUDaMpPS
Hai cha con cùng ăn trong im lặng. Bữa sáng giản dị: một ít bánh nướng, nước nóng, vài lát củ quả luộc. Thiên ăn chậm, lòng có chút xao động không tên. Hôm nay... sẽ là ngày đầu tiên thật sự bước vào guồng máy của thành.
7Please respect copyright.PENANAalj6ZMDNUG
Cô uống ngụm nước cuối, đứng dậy chỉnh lại vạt áo, định lên tiếng chào.
7Please respect copyright.PENANAmr4hChE8az
Nhưng Xam đã đặt ly xuống bàn, khẽ gọi:
7Please respect copyright.PENANAKke0X8bIH8
– Khoan đã…
7Please respect copyright.PENANA5BXTqcj3xP
Thiên khựng lại, nhìn ông.
7Please respect copyright.PENANACYZ4YVwiGt
Xam không nhìn cô ngay. Ông nhìn bàn tay mình một lúc, rồi chậm rãi nói, như thể đang nhặt từng chữ cẩn trọng trong trí nhớ:
7Please respect copyright.PENANAhZ7LMPOLZW
– Từ nhỏ, con đã không giống những đứa trẻ khác. Con kiên nhẫn, không ồn ào, nhưng khi cầm kiếm thì đôi mắt lại rất sáng.
7Please respect copyright.PENANA6rHkYdXYnv
Thiên im lặng. Những buổi tập trong rừng hiện về – dưới mưa, dưới nắng, bên giọng nói nghiêm khắc nhưng đầy kiên nhẫn của ông.
7Please respect copyright.PENANAhZCinDydN9
– Những thứ ta đã dạy con trước đây.
Không phải để con chiến đấu. – Ông ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt cô – Mà để con sống sót.
7Please respect copyright.PENANAefZQw2ZdV0
Một khoảng im lặng.
7Please respect copyright.PENANAyDs4DpINuE
Rồi ông hạ giọng hơn, như một lời thì thầm chỉ dành cho cô:
7Please respect copyright.PENANAmJkRrV7On4
– Hôm nay, khi bước vào khu huấn luyện, con sẽ thấy nhiều người mạnh. Có người từng ra trận, có người sinh ra đã mang năng lượng khác biệt.
7Please respect copyright.PENANAQ7wXf1hVQz
– Nhưng đừng như vậy mà đi so sánh với bản thân mình.
7Please respect copyright.PENANAgS07BwdPuF
Thiên lặng người.
7Please respect copyright.PENANAMQ3E5IwRzN
Xam đặt tay lên bàn, giọng thấp nhưng chắc:
7Please respect copyright.PENANAiUfG5ioI5u
– Đừng quên mình là ai. Và vì sao con đứng ở đó.
7Please respect copyright.PENANAHy8pqbrpVC
Cô không đáp. Chỉ khẽ gật đầu. rồi rời đi
7Please respect copyright.PENANAoUyIXjufkA
– Xam đứng nhìn bóng lưng thiên rồi nói : Chúc con may mắn.
7Please respect copyright.PENANA5SVd2iVg7b
Buổi sáng trong Liên Thành bắt đầu từ rất sớm. Khi Thiên mở cửa bước ra ngoài, ánh sáng nhạt đã tràn qua các mái ngói, chiếu xiên lên nền đá xám. Không khí mát lành, nhưng mang theo chút bụi nồng của nhịp sống đang dần sôi lên.
7Please respect copyright.PENANA4MLNsFUROU
Cô bước chậm dọc theo con đường chính. Hai bên, những gian hàng đã mở. Người dân thành ngồi bán đủ thứ – bánh nếp còn nóng, rau củ từ vùng trồng lân cận, vải nhuộm rực màu, thuốc bôi vết thương... Âm thanh nói cười, tiếng mặc cả, tiếng kéo xe lăn bánh… tạo nên một sự ồn ào kỳ lạ, không xô bồ mà gần gũi, như thể cả thành phố đang khẽ thở cùng nhau.
7Please respect copyright.PENANAS3VC2SEzis
Có lúc, cô thấy một đứa trẻ ngồi trên vỉa hè, bẻ đôi nắm cơm cho con mèo hoang gầy gò. Có lúc, một người lính vừa trở về, ôm chặt đứa con gái nhỏ, đôi mắt đầy quầng thâm nhưng vẫn ánh lên thứ ánh sáng dịu dàng.
7Please respect copyright.PENANAab4x168slP
Thiên khẽ mím môi. Những hình ảnh ấy khiến lòng cô lặng đi.
7Please respect copyright.PENANAJ02hzBYA7Q
> “Nơi này… không chỉ là tường thành và quân lệnh.”
7Please respect copyright.PENANAkUQAYdPnFq
7Please respect copyright.PENANAJAI134IEW5
7Please respect copyright.PENANAEzM94Pevre
Cô từng nghĩ mình đến đây để chiến đấu, để chứng tỏ điều gì đó. Nhưng giờ, khi đi ngang qua những mảnh đời bé nhỏ kia, cô cảm thấy rõ hơn: người ta chiến đấu để bảo vệ – không phải để hơn thua.
7Please respect copyright.PENANAIqSV3i5nkb
Cha cô từng nói vậy. Mỗi khi dạy cô cách giữ thăng bằng, hay cách né đòn trong những buổi tập lặng lẽ, ông luôn bảo:
7Please respect copyright.PENANArJrFQyFsdB
> “Đừng dùng kỹ năng như vỏ bọc kiêu hãnh. Kẻ biết chiến đấu là kẻ hiểu rõ vì sao phải nhẫn nhịn.”
“Nếu thấy người khác giỏi hơn, đừng tự cao cũng đừng ganh tị. Chỉ cần nhớ con học để giữ mình… và giữ được người mình thương.”
7Please respect copyright.PENANAmkFct391yK
7Please respect copyright.PENANAwp8icCg95E
7Please respect copyright.PENANAXNVH1b6j5s
Cô không biết lúc đó có hiểu hết không. Nhưng giờ, câu nói ấy như đang vang lại trong lòng – ấm, mà cũng nặng.
7Please respect copyright.PENANABG1GVbRDX0
Thiên rẽ trái, rời khỏi dãy phố buôn bán.
7Please respect copyright.PENANAQi9yZGOwAn
Phía trước là khu huấn luyện. Cổng lớn đã mở, bên trong đông nghịt người – người mới đến, lính cũ, sĩ quan ghi danh, huấn luyện viên hô tên. Tiếng bước chân, tiếng vũ khí chạm nhau, tiếng thở nặng nhọc... tạo nên một tiết tấu hoàn toàn khác.
7Please respect copyright.PENANANTnLgogqRZ
> Một thế giới khác. Một nhịp sống khác.
7Please respect copyright.PENANA43rMn1S7Wp
7Please respect copyright.PENANAv0m9tE59Sh
7Please respect copyright.PENANAqHK1uTeW7N
Thiên đứng trước cổng vài giây. Bàn tay cô khẽ chạm vào chuôi kiếm gỗ bên hông – không phải để trấn an, mà như nhắc nhở chính mình.
7Please respect copyright.PENANAO0fLRmRLWA
Rồi cô bước vào. Không ngoái lại.
7Please respect copyright.PENANA1RzBrNelEH
Thiên đi đến chổ báo danh.
7Please respect copyright.PENANAwY0p9f5CJG
Lính huấn luyện (liếc danh sách):
– Tên?
7Please respect copyright.PENANAsDndV9Lmbn
Thiên:
– Thiên.
7Please respect copyright.PENANAH2t0JgX8Of
Lính huấn luyện:
– Vũ khí thành thạo?
7Please respect copyright.PENANATWZU9tpEsY
Thiên (đáp gọn):
– Kiếm, dao găm, cung. Cũng có tập tay không.
7Please respect copyright.PENANAibZZsEXMBy
Người lính khựng lại một chút. Hắn liếc nhìn cô, rồi ghi chép điều gì đó lên tờ danh sách – ánh mắt mang chút thận trọng.
7Please respect copyright.PENANAMZT6i9yzEh
Sau vài giây suy tính, hắn quay sang đồng đội đứng gần, nói khẽ:
– Gọi một lính hạng C. Vòng kiểm tra số 3.
7Please respect copyright.PENANANkd0AvhfSj
Đồng đội gật đầu, rời khỏi hàng. Thiên không nghe rõ họ nói gì.
7Please respect copyright.PENANAWDhY4D4uqN
Lính huấn luyện quay lại, ra hiệu:
– Qua vòng số 3. Cầm kiếm gỗ.
– Tập trung. Không có lượt thứ hai đâu.
7Please respect copyright.PENANAxugOoGUrrp
Thiên gật đầu, bước đi – ánh mắt bình thản, nhưng nhịp tim dần thay đổi.
Dưới ánh nắng dịu buổi sớm, cô không biết mình sắp đối mặt với điều gì.
7Please respect copyright.PENANAHyy9kMcJDp
Khu huấn luyện – Những người đi trước
7Please respect copyright.PENANALpJIdovXgM
Thiên bước vào sân kiểm tra số ba cùng vài người khác. Không ai nói chuyện với nhau – từng bước chân đều nặng như mang theo một phần hồi hộp.
7Please respect copyright.PENANAMxegBQ8USe
Sân hình tròn, lát đá dày, có vạch phân cách và khu vực quan sát xung quanh. Một huấn luyện viên trẻ tuổi cầm bảng, đứng giữa sân, giọng đều đều:
7Please respect copyright.PENANABOhlvAgU5w
Huấn luyện viên:
– Lần lượt từng người vào giữa sân. Đối đầu với lính tập sự. Chỉ cần cầm cự đủ ba phút, hoặc khiến đối phương lùi bước, là đủ tiêu chuẩn.
7Please respect copyright.PENANAwCnK7Ic1Hr
Cô đứng ở hàng chờ phía ngoài, tay vẫn giữ chặt kiếm gỗ. Ánh mắt dõi theo từng bước trên sân – nơi người đầu tiên vừa được gọi tên.
7Please respect copyright.PENANAp0R8IEcoLk
Tiếng hô vang từ một huấn luyện viên làm mọi người im lặng.
7Please respect copyright.PENANA7RpjGBxiRc
– Người tiếp theo, vào sân!
7Please respect copyright.PENANAeMGVCDGhlE
Một thanh niên bước ra – dáng người cao nhưng còn non trẻ, chân hơi run. Anh cầm kiếm gỗ bằng hai tay, cánh tay hơi cứng, mũi kiếm hướng xuống, lộ rõ sự thiếu tự tin. Đối diện anh là một lính tập sự – dáng thấp hơn nhưng cơ bắp săn chắc, ánh mắt lạnh như thép.
7Please respect copyright.PENANAIBakT6BHvU
“Bắt đầu!”
7Please respect copyright.PENANAwBvoQdOCy3
Ngay khi hiệu lệnh vang lên, lính tập sự lao tới trước với tốc độ đáng ngạc nhiên. Cú chém từ trái sang phải nhằm ép đối thủ phòng ngự. Cậu thanh niên giơ kiếm chắn, nhưng tư thế chậm và thiếu lực. Tiếng “cốp!” vang lên khô khốc. Cả người cậu bị đẩy lùi ba bước, gần như mất thăng bằng.
7Please respect copyright.PENANA1xH4de8Fz2
Lính tập sự không dừng lại. Gã xoay người, hạ trọng tâm, đưa kiếm quét ngang phần bụng. Cậu thanh niên cố lùi lại, nhưng chân trượt, mũi giày đá trúng rìa sân. Cú đánh thứ hai trúng vào cánh tay – kiếm gỗ văng khỏi tay cậu.
7Please respect copyright.PENANAklN9CE2UfU
Huấn luyện viên lạnh giọng:
– Thất bại. Phản ứng chậm. Tư thế sai. Về khu huấn luyện cơ bản.
7Please respect copyright.PENANA7HgUHKKifq
Cậu lùi lại, mặt đỏ bừng, vừa nhức vừa xấu hổ.
7Please respect copyright.PENANAVVnrXsenCU
Thiên đứng gần đó, mắt không rời sân đấu. Cô không nghĩ người kia yếu – chỉ là không đủ để thích nghi nhanh. Trong chiến đấu, một giây cũng quyết định được kết quả.
7Please respect copyright.PENANAXTnPKAn8Sy
Huấn luyện viên:
– Người tiếp theo. Vào sân.
7Please respect copyright.PENANA6cJbwHY4Jr
Là một cô gái trẻ. Dáng người gọn gàng, mái tóc đen buộc cao, đôi mắt sẫm, ánh lên sự sắc bén. Trên tay cô là hai thanh đoản kiếm gỗ, cầm chặt nhưng không căng cứng. Tư thế cô trầm tĩnh, vai hạ thấp, chân bước nhẹ như thể đang bước lên đá vụn.
7Please respect copyright.PENANAEiifgoKtw7
Đối thủ của cô – vẫn là một lính tập sự, dáng vạm vỡ, từng thắng áp đảo người trước đó.
7Please respect copyright.PENANAZcJTxRjjwK
“Bắt đầu!”
7Please respect copyright.PENANA8r2uF52KUX
Cô gái lập tức di chuyển vòng quanh, không tấn công ngay mà dò xét nhịp di chuyển của đối thủ. Nhưng gã lính không cho cô thời gian – lao lên, tung đòn mạnh từ trên xuống, buộc cô chắn ngang bằng cả hai kiếm.
7Please respect copyright.PENANAIz6guqi6mR
Tiếng va chạm vang lên chói tai.
7Please respect copyright.PENANATD6F1YNXUw
Cô gái bị đẩy lùi, chân trượt trên cát. Một bên tay run nhẹ. Gã lính không bỏ lỡ cơ hội, chém liên tục – từng đòn nặng nề như muốn nghiền nát phòng thủ của cô.
7Please respect copyright.PENANAKWOkBxmitm
Cô chống đỡ được vài đòn, nhưng rồi bị hất văng một kiếm ra khỏi tay. Chỉ còn tay phải cầm kiếm.
7Please respect copyright.PENANAeceSn0juTD
Thiên nhíu mày.
Rõ ràng, nếu tiếp tục như vậy, cô ấy sẽ thua.
7Please respect copyright.PENANAUSiYP7704g
Nhưng đúng lúc tưởng chừng đã hết đường lùi, cô gái xoay người, né một đòn chém sát vai, rồi tận dụng đà xoay đó luồn vào bên trái đối thủ – khuất tầm nhìn.
7Please respect copyright.PENANAVGu8tjJjeT
“Tốc độ đổi góc!” – Thiên nhận ra ngay, mắt ánh lên.
7Please respect copyright.PENANAzRltxmNrwE
Cô gái bật thấp xuống, chém mạnh vào bên gối gã lính khiến hắn khuỵu nhẹ. Ngay sau đó, cô lấy đà bật lên từ thế thấp, thanh kiếm còn lại đâm chếch lên cổ – dừng lại cách da một đốt tay.
7Please respect copyright.PENANAoBk1YEWsZX
Cả sân im lặng. Huấn luyện viên giơ tay:
7Please respect copyright.PENANALE4ro9nElJ
– Kết thúc. Người thắng: ứng viên.
7Please respect copyright.PENANAtdwFz6VpZy
Gã lính lui lại, thở dốc. Cô gái cũng cúi nhẹ, thở sâu, trán thấm mồ hôi nhưng ánh mắt không dao động.
7Please respect copyright.PENANA6qsRBVLfyb
Huấn luyện viên gật đầu: – Bản lĩnh tốt, không hoảng loạn khi mất ưu thế. Cách xử lý tình huống ổn định.
Mức đánh giá: khá
7Please respect copyright.PENANAimJOIbfQPd
Những người xung quanh xôn xao, không ngờ cô gái tưởng như sắp thua lại lật ngược được tình thế.
7Please respect copyright.PENANAxFBopZdM4o
Thiên khẽ gật đầu.
Dù sức không mạnh, nhưng cô ấy hiểu điều quan trọng: chiến đấu không chỉ là sức mạnh, mà là thời điểm.
7Please respect copyright.PENANAghcYDHtvcm
– Sau một lúc
7Please respect copyright.PENANAjZYSMAp0Vw
7Please respect copyright.PENANA27k3IEk4hJ
Thiên bước tới, lặng lẽ đứng vào hàng chờ. Cô không vội, cũng không quá căng thẳng. Đôi mắt sắc và tĩnh lặng nhìn về phía trước, nơi sàn đấu bằng đá sáng đang chờ.
7Please respect copyright.PENANAAzEJYW4lru
Một binh sĩ phụ trách kiểm tra bước tới – người đàn ông cao lớn, áo giáp nhẹ, mang theo danh sách ghi danh cùng thanh kiếm bạc bên hông. Ánh mắt ông lướt qua Thiên, rồi dừng lại, có chút đăm chiêu.
7Please respect copyright.PENANAZaTukB3huP
Ông gật đầu, gọi lớn: – Người tiếp theo... Thiên!
7Please respect copyright.PENANAf6AQb7SjsQ
Thiên bước ra. Cả hàng người xung quanh đều chú ý.
7Please respect copyright.PENANA8obN2dBMLC
Binh sĩ phụ trách không lật danh sách như thường lệ, mà nghiêng đầu ra sau ra hiệu cho một lính khác.
7Please respect copyright.PENANAbv8I0QyCIZ
– Không dùng lính tập sự. Cho lính chính quy cấp thấp ra đây.
7Please respect copyright.PENANAbYzERsAGRm
Tiếng xì xào lập tức nổi lên.
7Please respect copyright.PENANA5xnJ0ULJIz
– Cái gì? Người mới mà phải đấu với lính chính quy?
– Cô ta làm gì mà bị nâng độ khó vậy?
– Có ai đó ra tay ép rồi chăng?
7Please respect copyright.PENANAWgteqPDBi8
Thiên không nói gì. Gió thổi nhẹ qua mái tóc đen, vạt áo cô khẽ lay động. Cô biết – đây là cơ hội để chứng minh, chứ không phải điều để sợ.
7Please respect copyright.PENANAnmu2MMywwQ
Một thanh niên mang giáp vải cứng, bước ra từ bên trong doanh trại. Anh ta cao hơn Thiên nửa cái đầu, cơ thể rắn chắc, ánh mắt sắc và có phần lạnh lùng.
7Please respect copyright.PENANAM1wBIdNYdi
Binh sĩ phụ trách: – Hạng kiểm tra: Chiến thực đơn, không sát thương chí mạng. – Mỗi bên dùng vũ khí tùy chọn. Trận đấu kết thúc khi một bên không thể tiếp tục.
7Please respect copyright.PENANAubPJlOskNz
Thiên rút thanh kiếm gỗ – vẫn là thứ vũ khí quen thuộc từ buổi sáng đến giờ. Đối thủ của cô dùng một thanh kiếm luyện kim ngắn – được bọc mép để tránh gây thương tích.
7Please respect copyright.PENANA4w9XtTdVAx
Không khí nín lặng khi tiếng hiệu lệnh vang lên:
7Please respect copyright.PENANA4TXXtDZyRn
– Bắt đầu!
7Please respect copyright.PENANAkSyStiPguz
Người lính chính quy không chần chừ – anh ta bước lên trước, dáng điềm tĩnh nhưng rõ ràng là không hề xem nhẹ Thiên. Thanh kiếm gỗ trong tay anh ta xoay nhẹ, rồi vung mạnh về phía cô.
7Please respect copyright.PENANAKqpyrVdxcJ
Vút!
Một đường chém từ trên xuống – gọn và mạnh. Thiên nghiêng người, tránh khỏi đường kiếm chỉ trong gang tấc.
7Please respect copyright.PENANAnzw9NEAtvG
Cạch!
Cô dùng thanh kiếm gỗ của mình đỡ lấy đòn tiếp theo – lần này là một cú đâm vào ngực. Cú va khiến cánh tay cô tê nhẹ, nhưng cô không lùi.
7Please respect copyright.PENANA84vU2WctkX
Cô bước tới.
7Please respect copyright.PENANAcSZp6ClSUU
Chuyển động mượt mà, giữ vững nhịp thở, Thiên nghiêng người sang trái rồi quét ngang hông đối phương bằng thân kiếm. Đòn đánh không đủ mạnh để hạ gục, nhưng đủ để phá thế tấn công của anh ta.
7Please respect copyright.PENANAXRpityj8Hu
Tiếng bình luận rì rầm vang lên quanh sân:
7Please respect copyright.PENANAr9tPS2SCYM
– Không phải lính mới thông thường rồi…
– Cô ta di chuyển như người đã quen chiến đấu thật.
7Please respect copyright.PENANAig9pfgHcDl
Người lính chỉnh lại tư thế. Không giận, chỉ trở nên thận trọng hơn. Anh ta bắt đầu tăng tốc – một chuỗi ba đòn liên tiếp: chém ngang, vòng kiếm từ dưới lên, rồi kết thúc bằng một cú đâm thẳng.
7Please respect copyright.PENANA0JiD5qK2Ic
Thiên lùi nửa bước, né đòn đầu.
Cô xoay người, kiếm chặn đòn thứ hai.
Và rồi chớp lấy khoảng trống, cô vung kiếm, đẩy lệch đường kiếm thứ ba, ép đối thủ lùi lại.
7Please respect copyright.PENANAcBSSuvymF3
Lúc này, khán giả xung quanh đã dồn ánh mắt về cô. Đối thủ cũng thay đổi chiến thuật – không còn dồn dập, mà bắt đầu di chuyển vòng tròn, tìm kẽ hở.
7Please respect copyright.PENANAhG7GBu8DPz
Thiên vẫn bình tĩnh.
7Please respect copyright.PENANAK9UELKyMs0
Từng đòn cô tung ra không thừa. Không phô diễn, không tỏ ra muốn thể hiện – chỉ có sự tập trung tuyệt đối và nhịp di chuyển linh hoạt như một bản năng đã ăn sâu từ thuở bé.
7Please respect copyright.PENANAxalcpasz9y
Đối thủ bất ngờ đột phá.
Một cú lao thẳng vào, kiếm vung ngang nhắm cổ vai.
7Please respect copyright.PENANABNxF7tlDf7
Thiên hạ người.
Chân trụ xoay, thân gập thấp – rồi vút!
Kiếm gỗ vung lên, chặn đòn và lập tức đổi thế – cạch! – đập mạnh vào cổ tay đối phương.
7Please respect copyright.PENANAZYiYKF0lYE
Đối thủ khựng lại.
7Please respect copyright.PENANAXmqrynVAzU
Bốp!
Cú đánh nhẹ nhưng chính xác vào ngực – đúng quy tắc kết thúc giao đấu tập.
7Please respect copyright.PENANADOL6193hFS
Người lính chính quy cau mày, rồi khẽ cười. Anh ta cúi đầu nhẹ, thừa nhận:
7Please respect copyright.PENANA6DvYCwigR0
– Tôi thua.
7Please respect copyright.PENANA69c6IYZHqk
Đối thủ nhặt lại kiếm, nhìn Thiên một lúc – ánh mắt không giận, mà có chút... thừa nhận.
7Please respect copyright.PENANAljNkL6fy8o
Đối thủ (trầm giọng):
– Khá lắm. Không phải ai cũng thắng nổi tôi khi lần đầu vào sân.
7Please respect copyright.PENANAPwio7qvMqb
Thiên (mỉm nhẹ):
– Vậy thì… em may mắn rồi.
7Please respect copyright.PENANAALO8fytvCu
Cả sân xôn xao . Huấn luyện viên giơ tay:
– Kết thúc. Người thắng: ứng viên.
7Please respect copyright.PENANAIJ7sh3Jn9Z
[Ngay sau trận đấu, Thiên vừa cúi đầu chào đối thủ.]
7Please respect copyright.PENANA0bViyxCuW6
Tiếng bước chân nặng và đều vang lên trên nền đất sân huấn luyện. Đám đông dần im bặt, quay đầu lại.
7Please respect copyright.PENANAFKi2iKXeSV
An – đội trưởng vệ binh – đang tiến lại gần.
7Please respect copyright.PENANAtBoA0ZDLOt
Bộ giáp da sẫm màu phủ lớp bụi mỏng, thanh kiếm dài đeo sau lưng, ánh mắt anh sắc như lưỡi dao nhưng không hề mang theo sự căng thẳng. Chỉ là một vẻ điềm tĩnh thường thấy ở những người từng lăn lộn ngoài chiến trường.
7Please respect copyright.PENANA4Of6hnSCG2
Anh dừng lại trước Thiên. Cô còn đang thở nhẹ, mồ hôi chưa kịp ráo.
7Please respect copyright.PENANABQfAPfvjxf
An (giọng trầm nhưng không nghiêm nghị):
– Ổn đấy cô gái trẻ à.
7Please respect copyright.PENANAht1qEi6zQZ
Cô ngẩng lên, không giấu được bất ngờ.
7Please respect copyright.PENANAHdWOpwxbE7
An:
– Bình tĩnh, chắc tay. Mấy người mới thường hỏng ở đoạn cuối, em thì không.
7Please respect copyright.PENANAndWiXytFrb
Một thoáng lặng giữa hai người. Thiên chưa biết nên đáp thế nào.
7Please respect copyright.PENANAWlxsJI7ydh
Anh nhìn cô vài giây, rồi nhẹ gật đầu, giọng thấp hơn:
7Please respect copyright.PENANAPDgYvnuFU0
An:
– Làm tốt lắm cứ tiếp tục có gắng hơn nữa.
7Please respect copyright.PENANAIaedK7zZJR
Nói xong, anh quay sang người phụ trách ghi chép, chỉ tay về danh sách bên cạnh:
7Please respect copyright.PENANAa0oZKl5523
An:
– Mức đánh giá : tốt
– Cô ấy, nhóm huấn luyện chính. Ghi tên đi.
7Please respect copyright.PENANACnuHKtg09C
Người ghi chép vội gật đầu, lật sổ.
7Please respect copyright.PENANAeoSjDnX0ur
Thiên khẽ cắn môi, rồi cúi đầu:
7Please respect copyright.PENANABaD91CbXt8
Thiên:
– Cảm ơn đội trưởng.
7Please respect copyright.PENANAYQXbl7QUTG
An không đáp, chỉ bước đi, dáng người cao gầy hòa vào đám đông đang tản ra.
7Please respect copyright.PENANAlbhSYzAcei
Thiên đứng yên một lúc, lòng còn vang âm câu nói ban nãy.
7Please respect copyright.PENANAbnoJ7WFnoj
> “Làm tốt … Cứ tiếp tục cố gắng.”
7Please respect copyright.PENANAGMevwi5OUe
7Please respect copyright.PENANAGvP5Zsxdbi
7Please respect copyright.PENANA45V5I7j44S
Nó đơn giản thôi. Nhưng lại như một cái vỗ vai lặng lẽ, khiến trái tim cô ấm lên giữa nắng chiều vàng vọt nơi sân luyện tập.
7Please respect copyright.PENANA9c35gwTUKc
Sau khi hoàn thành bài kiểm tra một lúc
7Please respect copyright.PENANA334z6SPQEu
Thiên ngồi xuống băng ghế gỗ, thở chậm lại. Mồ hôi trên trán chưa kịp khô, nhưng cô chẳng buồn lau. Tay vẫn nắm nhẹ thanh kiếm gỗ đặt ngang đùi.
7Please respect copyright.PENANAKddy7FsvIy
– Cậu đánh tốt đấy.
7Please respect copyright.PENANAHKb1fqKgMU
Thiên quay sang. Là cô gái lúc nãy — người dùng song kiếm. Cô ấy đứng đó, tay khoanh trước ngực, tóc đen cột cao, vài lọn bung ra hai bên má.
7Please respect copyright.PENANArW2nfYuPCw
– Cảm ơn. – Thiên đáp khẽ.
7Please respect copyright.PENANAk2TwhaBSCX
– Tôi tưởng cậu mới tới, không ngờ lại đánh được kiểu đó. Khá lắm.
7Please respect copyright.PENANAcwr9iA3XtZ
– Tôi... cũng không nghĩ sẽ gặp lính chính quy.
7Please respect copyright.PENANA4NJIqaUsAb
Cô gái bật cười:
7Please respect copyright.PENANAFosHauWxe2
– Tụi tôi hôm nay ai cũng bất ngờ một trận. Tôi là Ly.
7Please respect copyright.PENANAFP1YImmfOZ
– Thiên.
7Please respect copyright.PENANA0qnBxEFTQI
– Ờ, có nghe tên cậu lúc họ gọi kết quả. Chắc cả hai đều được vào khu chính rồi.
7Please respect copyright.PENANA78EF8CpTYB
Thiên gật đầu, nhìn xuống đất. Không biết nên nói gì tiếp.
7Please respect copyright.PENANAevj1XIBA4U
Ly ngồi xuống cạnh, thoải mái như quen biết từ trước.
7Please respect copyright.PENANAu0MmlWUmxw
– Lúc đánh xong, tôi cũng ra ngồi đây. Giờ tới lượt cậu.
7Please respect copyright.PENANAwXpnboIYRT
– Cậu thắng sát nút nhỉ. Tôi thấy cú chém cuối cùng.
7Please respect copyright.PENANAWnKHaK8cDd
– Ừ, mém thua đấy. Hên là tay còn nhanh. – Ly lắc đầu, rồi cười. – Còn cậu thì chắc đối thủ bị bất ngờ luôn. Ai đời tập sự mà phản công kiểu đó.
7Please respect copyright.PENANAgHGVlwQFsz
Thiên khẽ cười.
7Please respect copyright.PENANAntlZxNjsY8
Một lúc sau, Ly nói:
7Please respect copyright.PENANABtnFgIJwmc
– Không biết khu luyện tập chính thế nào ha?
7Please respect copyright.PENANAzTtjy7y9Gx
– Chắc... không nhẹ nhàng hơn đâu.
7Please respect copyright.PENANAZdWQXIeUAG
– Cũng đúng. Mà thôi, có gì thì ráng. Biết đâu lại gặp nhau hoài.
7Please respect copyright.PENANApkgs39hHvj
Thiên gật nhẹ:
7Please respect copyright.PENANAB3Kxuamzg9
– Ừ, có thể.
7Please respect copyright.PENANAhXxoJszIsT
Ly đứng dậy, vươn vai:
7Please respect copyright.PENANAj4lhLJNe2p
– Tôi đi vòng vòng chút. Gặp sau ha?
7Please respect copyright.PENANAKXSf8mBeSB
– Ừ. Gặp lại sau nhé.!
7Please respect copyright.PENANAtMrVByH1Wo
Ly quay lưng đi, tóc đung đưa nhẹ trong gió. Thiên nhìn theo một chút, rồi cũng quay mắt về sân tập, nơi trận đấu tiếp theo đang bắt đầu.
7Please respect copyright.PENANA6sft8pFORF
Giờ chiều đã đến
7Please respect copyright.PENANAQ9FKUmRCaf
Khi ánh chiều bắt đầu nghiêng dài trên sân, tiếng chuông từ tháp canh vang lên ba hồi.
7Please respect copyright.PENANAIuHLZePdZH
Một người lính bước ra giữa sân, giọng rõ ràng nhưng không quá nghiêm nghị:
7Please respect copyright.PENANAWTawt8ukXd
– Buổi kiểm tra kết thúc tại đây. Những ai đạt yêu cầu sẽ được dẫn đến khu huấn luyện chính vào sáng mai. Đừng quên mang theo thẻ xác nhận.
7Please respect copyright.PENANA6wcBJDZ5qw
Anh nhìn quanh một lượt, rồi tiếp lời, chậm rãi hơn:
7Please respect copyright.PENANApep3iOp5Fh
– Còn những ai chưa đạt, đừng nản. Khu luyện tân vẫn mở. Hãy tiếp tục rèn luyện và thử lại vào đợt tới.
7Please respect copyright.PENANAppXt9ZVExV
Sau đó, anh gật đầu chào, rồi quay đi. Không khí sân tập dần lắng xuống, chỉ còn vài tiếng thì thầm rời rạc dưới ánh nắng nhạt cuối ngày.
7Please respect copyright.PENANApUR3kGUWDq
Chiều muộn.
Thiên đẩy cửa bước vào, ánh sáng nhạt dần sau lưng cô. Căn nhà nhỏ vẫn như cũ – yên tĩnh, ấm và thân quen.
7Please respect copyright.PENANAd6I8Lpoplj
Xam đang ngồi bên bàn trà, một tay cầm tách, tay kia lật xem vài tờ giấy cũ.
7Please respect copyright.PENANAxpmDuIn8VZ
Ông không quay lại, nhưng giọng trầm vang lên:
7Please respect copyright.PENANAqLLPAgljUa
– Về rồi à?
7Please respect copyright.PENANA94Fmzh3UoM
– Vâng.
7Please respect copyright.PENANApSjMZkgZOd
Thiên đặt kiếm gỗ lên kệ, bước chậm vào trong. Cô vừa tắm xong, tóc còn hơi ướt, áo đơn giản, gương mặt có chút mệt nhưng ánh mắt lại sáng rõ.
7Please respect copyright.PENANAkmRaJdYyaH
Xam nhìn sang, mắt ông dừng lại một chút ở vết xước nhỏ bên cổ cô.
7Please respect copyright.PENANAT0HkRTSrcF
– Con Bị Thương à?
7Please respect copyright.PENANAFNCnhFtHlA
– Không sao, chỉ trượt một đòn thôi. Con xử lý được.
7Please respect copyright.PENANAWiJPOPcvkG
Ông gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn chưa rời khỏi cô. Sau đó, ông chậm rãi rót trà:
7Please respect copyright.PENANAytVgc2r2mm
– Vậy… kết quả?
7Please respect copyright.PENANAlT4UsdaRoF
Thiên đón lấy chén trà ông đưa. Gật nhẹ, giọng nhỏ mà chắc:
7Please respect copyright.PENANAqoFs3MmcX9
– Con đã đạt bài kiểm tra.
7Please respect copyright.PENANAoCtDVd33lm
Một khoảng lặng ngắn.
7Please respect copyright.PENANAG8igVsfiXC
Xam không nói gì, chỉ hơi nhướng mày, rồi khẽ gật đầu. Không có lời khen ngợi lớn tiếng, nhưng trong ánh mắt ông – sự tự hào hiện lên rất rõ.
7Please respect copyright.PENANAektmleSW2N
– Tốt. Nhưng đừng để điều đó khiến con chủ quan. Huấn luyện thật sự chỉ mới bắt đầu.
7Please respect copyright.PENANAUCi0x935e5
Thiên khẽ cười, nâng chén trà:
7Please respect copyright.PENANAaZZA8zOHgu
– Con biết rồi. Ngày mai con sẽ cố gắng hơn nữa.
7Please respect copyright.PENANATmGSHyEIxr
Ông đứng lên, bước về phía phòng trong. Trước khi đi khuất, ông dừng lại, nói không quay đầu:
7Please respect copyright.PENANAqRZRdpdXYH
– Ăn tối xong thì nghỉ sớm. Không có vết thương không có nghĩa là không mỏi.
7Please respect copyright.PENANAqeEM4owgpH
Thiên nhìn theo, tim khẽ ấm lại.
7Please respect copyright.PENANAL1Cj4PCT66
> "Cha vẫn vậy… chẳng nói nhiều, nhưng luôn lo cho mình."
7Please respect copyright.PENANAnbxsO5mTC2
7Please respect copyright.PENANAwzz5LnEvsi
( Hết chương 0.2C )
Bạn đọc tới đây rồi à? Nếu vậy, để lại một dấu "." cũng được – để mình biết có người đã đi cùng truyện tới tận cuối chương.
7Please respect copyright.PENANAG1qq4VsR8U
Nếu bạn thấy hay, dở, hay có gì muốn góp ý... thì cứ thoải mái để lại lời nhắn nhé. Mình sẽ đọc hết.
7Please respect copyright.PENANAnreOJQnH6k
Cảm ơn bạn đã dành thời gian.
7Please respect copyright.PENANAm7iG5CxiNY
– Tác giả: Vodanh2254
ns216.73.216.176da2