Sáng thứ hai, sân trường Học viện Thành Vân rộng rãi như vỡ tổ.
Tô Hân bước xuống từ chiếc xe đen bóng, cặp kính râm che gần nửa khuôn mặt. Váy đồng phục vừa vặn, tóc xoăn nhẹ nhàng. Mọi ánh mắt đều chuyển đổi về phía cô. Không phải vì cô nổi tiếng, mà vì… cô quá nổi tiếng.
Một tiểu thư xinh đẹp bước chân vào lớp 10A1 với thần thái “ta đây không quan tâm thế giới”. Không có ai trả lại gần. Cô lạnh lùng quá, ít nói quá, và hình như… cũng hơi khó gần.
Tô Hân nghĩ để tâm đến ánh mắt xung quanh. Cô đeo tai nghe, mở nhạc, bước chậm rãi về phía tòa nhà chính. Nhưng đúng lúc khốn qua cầu thang, một cú va chạm tai nghe rơi xuống đất.
Cô lùi lại một bước, mày mày
"Đi kiểu gì đấy? Mù à?"
Một giọng nam vang lên, trầm thấp và thảo nguyên 6Please respect copyright.PENANAn8QhCo6yIK
"Xin lỗi, tôi không để ý"
Tô Hân hân lên, nhẹ nhàng trong một giây. Trước mặt cô là một nam sinh mặc đồng phục lớp 11, cao hơn cô một cái đầu, áo sơ mi mi xòe tay, cà vạt thắt lưng, cầu vồng… cực kỳ hung nhìn.
Cô nhìn anh vài giây, rồi nho nhỏ tai nghe, không nói gì thêm. Người con trai kia cũng không nói thêm lời nào, chỉ bước tiếp theo phong cách lười biếng.
6Please respect copyright.PENANAyUcH3Ks3ry
Đầu tiên bắt đầu. Lớp học 10A1 vẫn ồn ào thì cửa mở ra. Cô chủ nhiệm bước vào, theo sau là một cô gái mới chuyển tới – chính là Tô Hân.
"Đây là bạn học mới, Tô Hân. Từ nay sẽ học cùng lớp mình. Các em giúp đỡ bạn hôm nay nhé"
Cả lớp nhìn nhau thì thầm. Tô Hân chỉ nhẹ gật đầu, không cười, cũng không chào hỏi nhiều.
Một nam sinh ngồi bàn cuối cười nhẹ nhàng 6Please respect copyright.PENANAumtY4l7sMx
"Uầy, lạnh quá trời. Kiểu này chắc con trai không ai tráng tán"
"Chắc chắn luôn. Xinh thì xinh đấy, mà như công chúa băng giá" – trẻ ngồi cạnh viền lời
Tô Hân được xếp ngồi cạnh cửa sổ. Cô ngồi xuống, mở vở, buồn quan tâm ai nói gì. Với cô, những thứ xung quanh chỉ là nền mờ nhạt.
6Please respect copyright.PENANARXY1UFc7IT
Tân học, sân trường lại đông đúc. Tô Hân vừa bước ra khỏi lớp thì điện thoại chuông.
"A lô?"
"Con về nhà chưa đấy?" – giọng một người phụ nữ từ đầu dây bên kia vang lên
"Dạ, con vừa tân học. Con tự bắt xe về được"
"Ừ. Nhớ đừng nói chuyện với người lạ. Mẹ đang đi công tác, cuối tuần về"
"Vân"
Cúp máy, Tô Hân rạng ngời thì bắt được một kiểu dáng bóng mượt theo bước ngang qua.
Là cậu ta – nam sinh buổi sáng và vào cô.
Anh đang bước chậm, một tay đút túi quần, một tay cầm tai nghe. Vẫn cái phong cách đó, vẫn ở mái tóc đó. Nhưng không hiểu sao, Tô Hân lại thấy mình… hơi trôi nhịp.
Cô nhẹ nhàng cau mày. Kỳ lạ thật.
Cậu ta là ai?..... Và tại sao… cô thấy ánh mắt ấy rất quen?
6Please respect copyright.PENANAQW6jBWdkRZ